Tô Tĩnh Tuyền về đến nhà sau gần hai tiếng ở bar. Cô uể oải tìm chai nước trong tủ lạnh, mở nắp chai ra rồi uống một hơi. Dương Hạnh Nguyên thấy bạn mình có một hành động la thì đi đến đứng bên cạnh.
“ Này sao thế?”
Tô Tĩnh Tuyền không kìm được cảm xúc, cô đặt chai nước xuống bàn rồi bỗng dưng gục vào lòng Dương Hạnh Nguyên, nước mắt rơi lã chã. Cả cơ thể cô run rẩy vì nỗi đau đang đè nặng trong lòng. Hạnh Nguyên vội vã ôm lấy bạn mình, nhẹ nhàng vỗ về.
“ Thôi được rồi, người tốt trên đời này thiếu gì? Yêu sai thì yêu lại thôi”
“ Không yêu nữa”
“ Ừ thì thôi không yêu nữa. Nhưng mà bà hai tám rồi đó…cứ như này mãi thì không hay. Tôi không nói chuyện kết hôn hay sinh con mà là chuyện sự nghiệp.”
Dương Hạnh Nguyên dừng lại lấy hơi rồi nói tiếp
“ Tôi biết là nhà cậu có điều kiện, tiền tiêu khó mà hết. Nhưng mà cứ tiêu tiền của ba mẹ như này mãi thì không hay đâu Tĩnh Tuyền. Công ty hiện tại cậu đi làm bữa có bữa không, lương tháng có khi bị trừ một nữa. Cậu không yêu nữa thì nên tập trung vào sự nghiệp thì hơn.”
“ Nhưng mà tôi đang tiêu tiền của mình mà?” Giọng cô nhỏ nhẹ
“ Tiền cậu thì cầm cự được bao lâu? Khi hết tiền cũng phải chạy về xin ba mẹ. Với lại…công ty cũ sẽ chạm mặt Triệu Thành Dinh đó”
“ Ừ, quên”
Thế là trong cơn yếu lòng Tô Tĩnh Tuyền tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-mua-dong-am-ap/3727982/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.