Sau khi kì thực tập của Hà Tiểu Thanh kết thúc, chuyển qua làm chính thức thì nghiêm khắc bận rộn một hồi, lần tiếp theo đến BLUE đã là nửa tháng sau. Toàn bộ đồng nghiệp trong nhóm cùng tổ chức sinh nhật với tổ trưởng, đồng thời cũng chúc mừng Hà Tiểu Thanh thành công chuyển sang làm nhân viên chính thức. 
Cuồng hoan kết thúc, Hà Tiểu Thanh lúc này đã say khướt, vẫy vẫy tay với nhân viên phục vụ, cướp tính tiền: “Tôi trả tôi trả, tôi có thẻ giảm giá ở đây” 
Trong tay cô phe phẩy 1 tấm card màu đen, là thứ mà Lam Diệc Trần đặc biệt dành riêng cho cô từ sau hôm dùng bữa kia. 
“Cậu lấy cái này ở đâu thế?” Đồng nghiệp tiểu Trình lấy tấm card từ trong tay cô, dùng đèn chiếu sáng kiểm tra qua rồi trả lại “Hà Tiểu Thanh, chắc cậu mới tới Giang Thành nên không biết rõ lắm. BLUE nổi tiếng với bức cách cao, không giảm giá, không ký sổ, càng không có cơ chế hội viên. Không phải cậu bị lừa đấy chứ?” 
“Ai nói” Hà Tiểu Thanh tràn đầy tự tin: “Anh ấy sẽ không gạt tôi” 
Ai cũng không biết “anh ấy” trong lời của cô là ai. 
Người phục vụ đến thu tiền ném cho cô một ánh mắt rất kì quái, ở trước mặt bao người thu có 30 tệ (*) 
(*): 104.760 VND 
Cằm của tiểu Trình lúc đó như sắp rơi đến nơi: “Hà Tiểu Thanh, người cậu quen rốt cuộc là ai thế? Không phải là ông chủ trong truyền thuyết đâu đúng không?” 
Hà Tiểu Thanh cũng hơi bối rối: “Tôi cũng không biết nữa” 
Sau khi tiễn tất cả đồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-mau-lam-ma-em-yeu/244827/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.