Ba năm cấp ba, vài lần nó vô tình thấy đội diện trường học là Mạnh, Mạnh thường xuyên qua trường nhìn nó, nhưng tình cảm này nó không thể đối lại liền vờ như không thấy. Mạnh cũng biết rõ nên cũng chỉ ôm tình cảm đơn phương này.
Vào năm nhất đại học, năm nào Như Huyền cũng chúc sinh nhật Hoàng Lân bằng một stt ẩn ý trên facebook, cứ nghĩ facebook này Hoàng Lân không dùng, năm nay nó quyết định sẽ nhắn vào tin nhắn mess, sau đó đột nhiên cô nhận được thông báo tin nhắn.
- Vẫn còn nhớ sao- Hoàng Lân trả lời.
- Một chút, cậu vẫn còn dùng facebook này sao. - Như Huyền nhắn lại trong sự ngạc nhiên không biết nên làm gì
- Ời tớ dùng luôn cái này. - Hoàng Lân.
- Xin lỗi- Như Huyền vẫn vậy, vẫn cứ xin lỗi nhưng không hề có chút can đảm nào để giải thích, nó biết dù thế nào cả hai cũng không thể quay lại nữa rồi.
- Quên hết rồi, cậu cũng quên đi. Mọi người ngoài đó vẫn khoẻ chứ.- Hoàng Lân không nghĩ là nó vẫn còn mang trong lòng chuyện quá khứ nhiều như vậy.
- Ời vẫn khoẻ á, cậu ổn chứ.- Như Huyền.
- Tất nhiên là khoẻ rồi, thôi ngủ đi. - Hoàng Lân.
Sau đó nó phát hiện Hoàng Lân đã chặn facebook nó luôn, có lẽ đây là sự dịu dàng nhất mà cậu giành cho nó, nó không trách cậu, nhưng bao nhiêu nhớ mong lại lần nữa ùa về, nó gần như sắp khóc đến nơi rồi, nó không chịu nổi nữa liền khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ky-uc-thanh-xuan/2607287/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.