Edit: Miiu
"Ôi!! Bạch đại thần, nghe nói kết quả cuộc so tài vật lý anh lại đứng nhất, chúc mừng anh."
"Đúng vậy, chúc mừng chúc mừng."
"Chậc, không hổ là đại thần của trường đại học B chúng ta, thật sự là tài mạo song toàn không có lời nào chê được."
"Đại thần a~ tiền thưởng nhiều như vậy còn không cân nhắc khao chúng tôi một chầu lớn."
"Haiz~ chúng ta thuộc loại điểu ti*, chỉ có thể tìm một góc hẻo lánh ngồi vẽ vòng tròn thôi."
(*Điểu ti: là tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.)
Lâm Nhân Nhân chậm chạp chạy tới, vỗ vỗ bả vai của cô: "Mặc Mặc, cậu đang nhìn cái gì vậy?"
Diêu Dĩ Mặc nghiên đầu nhìn, cười nhẹ một tiếng: "Không có gì, không phải cậu nói đi mua bánh bao lớn hay sao? Như thế nào lại mua bánh sủi cảo rồi?"
Lâm Nhân Nhân bất mãn chu môi: "Cậu cũng không phải không biết, bánh bao lớn bán đắt hàng nhất căn tin, bây giờ đã hơn tám giờ, ở căn tin còn để tớ đi mua sao."
Diêu Dĩ Mặc buồn cười nhéo nhéo má Lâm Nhân Nhân: "Được rồi, bánh sủi cảo mùi vị cũng không tệ, cậu không phải rất thích ăn hay sao?"
"Thích đúng là thích thật, nhưng mà tình yêu của tớ đối với bánh bao lớn có Nhật Nguyệt khả chứng, Thiên Địa chứng giám a, cậu nói thử xem bọn họ rốt cuộc mỗi ngày mấy giờ rời giường đi căn tin xếp hàng đợi mua bánh bao lớn vậy chứ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-khuc-ca-trong-long-em/2400000/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.