Hiệu suất làm việc của trường cô rất cao, một tuần sau liền có kết quả thi. Hà Tịch bị Tử Lý kéo đi xem điểm. Lần này cô làm bài không tốt, bị tụt xuống hạng ba của khối. Vì chuyện này mà cô buồn não ruột. Tử Lý " ồ " một tiếng, nói:
- Tiểu Tịch, cậu xem, Dương Minh đúng thật rất giỏi!
Cậu không cần học hành nhiều cũng chễm trệ ở hạng mười bảy. Chịu khó thêm chút nữa là đuổi sát cô rồi... Nhìn thấy kết quả của cậu, trong lòng cô càng thêm phiền muộn. Cô nhờ chăm chỉ học tập, còn cậu thì được trời ưu ái về tất cả mọi mặt.
Nhìn lại điểm số của mình, cô lại rầu rĩ một trận. Ngày hôm sau, thầy chủ nhiệm hùng hổ bước vào lớp, sắc mặt không nhìn rõ vui hay buồn. Tống Đại Nghĩa mong chờ ngày này đã lâu, vui sướng chống cằm nhìn thầy.
Ban đầu thầy xếp Tống Đại Nghĩa và Hàn Lập cùng ngồi với nhau. Tống Đại Nghĩa nhất quyết phản đối, nói cái gì mà có chết cũng không ngồi với con trai, sau đó còn chạy lên ôm chân thầy cầu xin... Thấy cậu ta ầm ĩ quá, thầy xếp cho cậu ta ngồi cạnh Tử Lý luôn. Xếp đi xếp lại, chỉ có Hà Tịch chưa có chỗ, thế là thầy để cô ngồi chỗ cũ của cậu ta, bên cạnh Dương Minh. Trong lớp có bạn lên tiếng:
- Hai cậu ấy đều là trong top hai mươi của khối. Thầy để họ ngồi cạnh nhau thế sao ạ?
Âu Tuấn không đồng tình:
- Nhưng khoảng cách khá xa mà. Để họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-duong-quang-ruc-ro-nhat/2849428/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.