Tử Lý hai mắt sưng đỏ, bộ dạng đáng thương vô cùng. Hà Tịch ngồi bên cạnh vỗ về. Tử Lý vốn không phải kiểu người có thể âm thầm chịu đựng, mọi hỉ nộ ái ố đều thể hiện hết trên mặt.
- Cậu cứ khóc thật lớn đi, ở đây chỉ có hai chúng ta thôi.
Vốn khó khăn lắm mới nhịn được, nay lại chỉ vì một câu nói mà bao nhiêu uất ức đều tuôn ra hết.
- Cậu ta là đồ xấu xa. Mới hôm trước còn nói muốn hẹn hò với mình, vậy mà hôm sau lại vui vẻ bên cô gái khác! Cậu ta lừa dối mình! Mình thích cậu ta nhiều như thế mà!
Tử Lý khóc như một đứa trẻ. Hà Tịch chỉ có thể ngồi cạnh thỉnh thoảng đưa khăn cho cô lau nước mắt. Hôm qua Tử Lý có nhắn tới, còn cho cô xem ảnh bạn gái mới của Lâm Trú, chính là vị khách đầu tiên mua hoa của bọn họ. Hôm đó nghe được cái tên Lâm Trú, cô đã có linh cảm không tốt, giờ đã trở thành sự thật.
Ngay từ đầu cô đã cảm thấy cậu ta không tốt như Tử Lý nói, chỉ có điều Tử Lý quá u mê nên không thể nhận ra được, dù sao khi đó cậu ta vẫn cư xử như mình là một good boy đích thực, giờ thì lật mặt còn nhanh hơn lật sách. Tử Lý khóc rất lâu, cuối cùng đứng phắt dậy tuyên bố:
- Tớ phải tìm cậu ta nói cho ra lẽ, chỉ với vài dòng tin nhắn liền muốn đá tớ đi sao?
Hà Tịch vội vã đuổi theo. Nhưng Tử Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-duong-quang-ruc-ro-nhat/2849396/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.