Sau khi đứng nghe anh em họ nhà người ta cãi qua cãi lại, Hà Tịch lại vất cả chen chúc trong đám đông, tay cầm theo túi xách của cả cô và Tiểu Ái.
Cũng không biết kiếp trước cô đã tạo ra nghiệp gì mà giờ đây lại khổ sở thế này. Bụng dạ cô có vẫn chưa hết khó chịu nhưng không dám đi chậm. Người qua lại đông đúc, nếu không đi đứng cẩn thận e rằng sẽ bị lạc khỏi hai người kia mất.
Tiểu Ái sau cơn giận liền trở lại trạng thái "em gái nhỏ đáng yêu" của Dương Minh, thân thiết ôm lấy tay cậu, đòi cậu đưa đi cưỡi ngựa gỗ.
Đến chỗ vòng quay, Hà Tịch bị Tiểu Ái không thương tiếc lôi đi, cô cũng chẳng buồn từ chối nữa. Lúc ngồi trên ngựa gỗ, cô ít ra cũng được nghỉ ngơi trong chốc lát. Vòng quay quay từng vòng nhịp nhàng, có tiết tấu khiến cô hơi buồn ngủ, hoàn toàn không có tâm trí để ý đến Tiểu Ái phấn khích la hét:
- Anh họ! Em ở đây này!
Dương Minh mím môi vẫy tay với cô bé, nhưng mắt lại hướng tới "đứa trẻ to xác" đang ngáp ngắn ngáp dài ở phía sau kia. Bộ dạng này đúng là trước đây chưa từng được thấy.
Chẳng biết là đã qua bao nhiêu lâu, ngựa gỗ đột ngột dừng lại. Cô cùng Tiểu Ái lật đật đi xuống. Nhưng Tiểu Ái vẫn chưa muốn tha cho cô, tiếp tục tung tăng tới sân trượt băng.
Nhìn đôi giày có chút "cồng kềnh" dưới chân, Hà Tịch thở dài. Cô cụp mắt, khắp người cô đều mỏi mệt rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-duong-quang-ruc-ro-nhat/2849336/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.