Hà Tịch ngắm nghía từng mẫu điện thoại mới, sau đó lại chăm chú nghe nhân viên giới thiệu tỉ mỉ. Nghe đi nghe lại vẫn rất phân vân, cái nào cũng đều tốt, cô chọn không được. Bản thân cô không rành về mấy thứ công nghệ lắm, phiền não không thôi. Cuối cùng vẫn là nhờ tới sự giúp đỡ của Dương Minh.
Cô bặm môi hỏi:
- Cậu thấy cái nào được hơn?
Dương Minh nhướng mày:
- Ban nãy có người nói tôi đừng theo sau làm phiền đấy.
Cô đúng là có nói vậy...
- Tôi chỉ là...sợ cậu cười tôi quê mùa, đến điện thoại cũng không biết mua.
Ánh mắt cậu ngay lập tức dịu đi:
- Từ trước tới nay tôi có khi nào cười chê cậu chưa?
Không cần nghĩ ngợi cũng biết đáp án là gì.
Cậu chưa từng chê cười cô.
Dương Minh bước đến cạnh cô, cầm một chiếc điện thoại lên rồi nói:
- Lấy chiếc này đi, đắt hơn chút nhưng dùng rất tốt, màu lại đẹp mắt.
Hà Tịch cảm thấy không ổn lắm. Mẫu này...chẳng phải là giống y hệt chiếc mà cậu đang dùng sao? Từ kiểu dáng tới màu sắc, không khác chút nào.
Nữ nhân viên nghe vậy liền có chút nóng lòng hỏi:
- Anh chị muốn mua chiếc này đúng không ạ? Hiện tại bên chúng tôi đang có chương trình tặng kèm một món quà, trong số quà kia anh chị muốn món nào có thể tùy ý chọn.
Hà Tịch càng thêm phân vân, thế là Dương Minh thay cô quyết định luôn:
- Chúng tôi lấy chiếc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-duong-quang-ruc-ro-nhat/2849272/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.