Bộp...
Khải xém chút nữa đã đánh rơi cả đèn pin xuống đất, cả căn phòng tối om chỉ nhìn thấy bóng dáng nhỏ xíu của con bé kia đứng nhìn ra cửa số vào đúng nửa đêm, Khải thở phào một hơi, bật điện phòng lên hùng hổ lao tới kéo con bé kia vào.
Như hai mắt vẫn nhắm tịt nói sảng: '' anh ơi! sao nhiều hoa quá trời vậy nè..''
* cáu*
Thì ra là bị mộng du, nếu ngày nào cũng cứ thế này thì có ngày đứng tim nhập viện cấp cứu, căn bản trẻ con cho lắm vào, nghịch lắm vào rồi đêm mộng du!
'' em vẫn trẻ con mà''
''...''
Vậy con người này là đang tỉnh hay đang ngủ? Khải bực mình vác thẳng bé con quay về giường, không quên quấn chăn xung quanh người, chặn tất cả mọi thứ phòng trường hợp mộng du lại đi linh tinh liên thiên thì khổ cậu. Nhìn gương mặt trắng hồng dễ thương kia, Khải không nhịn lại đưa tay nhéo một cái, kể ra thì bé con này ăn uống đầy đủ, mặt cũng mềm gớm!
Sáng hôm sau..
Khải nhíu mày tỉnh giấc, nhìn lên đồng hồ treo tường liền có chút ngạc nhiên, lạ nhể? mọi khi giờ này con bé kia phải qua đánh thức cậu chứ, giờ lại không thấy đâu cả, Khải dụi dụi mắt quay sang phòng bên cạnh, vừa định bước thêm phát nữa thì Dì chạy vụt qua, xém chút đụng nhau ngã lăn rồi, Khải khó chiu hỏi:'' có chuyện gì vậy?''
Người trước mặt hốt hoảng vừa chạy xuống dưới vừa nói:'' Thức ăn của con Dì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-do-xau-xa/2489929/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.