"Anh nghĩ mẹ anh có lẽ đã biết chuyện gì đó." Đột nhiên Nam Cung Hiên nói
Mẹ của anh, người đã hôn mê gần 16 năm rồi.
An Cẩm Hi nghe vậy cũng suy nghĩ. Đến nhà họ An và xảy ra chuyện. Chắc chắn lúc ấy đã xảy ra chuyện gì đó
"Tôi muốn đến thăm mẹ anh. Được không?"
Nam Cung Hiên nhìn cô. Không khí lúc này có chút kì lạ khiến An Cẩm Hi có chút ngại ngùng
Đột nhiên Nam Cung Hiên kéo An Cẩm Hi lại gần mình. Anh đặt môi mình lên môi cô, không phải nụ hôn bạo lực và cuồng nhiệt như lần trước. Nụ hôn lúc này lại vô cùng dịu dàng khiến cho cả hai đắm say không thể dứt ra được
An Cẩm Hi cũng không vùng vẩy hay xô đẩy anh ra giống lúc sáng, chỉ lúc này thôi, lúc này cô muốn được ngã vào vòng tay ấm áp của anh
Ở bên anh ấm áp đến lạ thường khiến cho An Cẩm Hi tham lam muốn chiếm lấy nó cho riêng mình và không bao giờ bỏ ra
Nam Cung Hiên từ từ buông An Cẩm Hi ra. Ánh mắt đầy thâm tình nhìn cô
"Anh có chuyện gì sao?" An Cẩm Hi hỏi
Nam Cung Hiên lắc đầu, tựa đầu mình vào vai của cô. An Cẩm Hi đưa tay vuốt nhẹ lên lưng của anh, vỗ về một cách rất dịu dàng
"Mau đi tắm rồi nghỉ sớm đi. Hôm nay anh mệt rồi."
Trái tim Nam Cung Hiên lúc này có chút trấn động. Chỉ một câu nói nhẹ nhàng như gió thổi của cô khiến anh rung động. Đây là cảm giác từ lâu mà anh đêm ngày mong nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-do-ac-ma/1749509/chuong-79.html