Chuyện kể rằng ngày hôm sau, Mục Tắc say rượu tỉnh lại, phát hiện toàn thân trần như nhộng, bốn phía khắp nơi bừa bộn, thật dễ đoán đêm qua cuồng loạn đến thế nào.
Mục Tắc giơ tay xoa xoa trán, phát hiện trên tay mình có gì cồm cộm, một vật hình dạng vòng khuyên chụp vào ngón mình.
Gương mặt Mục Tắc không thay đổi, nhìn chằm chằm vào vật ấy.
Một phút,
Hai phút,
Ba phút...
Mục Tắc thong thả chậm rãi bước xuống giường mặc quần áo chỉnh tề, anh nhìn sang người còn đang ngủ say trên giường, sau đó mở tủ thu thập hành lý.
"Anh làm gì thế?"
Một giọng nói trầm ấm sau lưng vang lên.
Động tác Mục Tắc càng nhanh hơn, "Anh phải đi công tác."
"Ồ? Sao em không biết công ty có chuyện lớn cần anh đi công tác nhỉ?"
"Anh là ông chủ, anh muốn công tác thì sẽ công tác." Mục Tắc dõng dạc tuyên bố.
Hà Thâm buồn cười nhìn ra vẻ bối rối của người yêu, "Vậy em cùng đi với anh."
"Không muốn." Mục Tắc cuống quýt từ chối.
Hà Thâm suy tư nhìn đắm đuối Mục Tắc một lúc, rồi kéo dài ngữ điệu.
"Anh... có phải đã biết rồi?"
"Biết cái gì?" Mục Tắc không buồn nhìn cậu lấy một lần.
Đúng, anh đã biết rồi.
Nói chung Hà Thâm không hề giỏi trong lĩnh vực che giấu thân phận, cậu và Cung Hiến có rất nhiều điểm tương đồng, dù thay đổi gương mặt, tính cách vẫn giữ y nguyên như vậy.
Chẳng hạn như vóc người tương tự, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-cua-em/2465632/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.