-Thôi nào tiểu quỷ,,,, anh hứa không bao giờ xa em nữa đâu,,,, giờ thì về nhà ăn cơm,,,, anh đói ùi,,,,
Thiên Anh giữ lấy Tiểu Tinh một lúc lâu,,,, rồi xoa đầu cô nói,,,,
-Hở,,, mình là ma mà cũng đói nữa hả anh,,,,
Câu hỏi cũng rất hợp lý trong tình huống này,,,, Tinh cứ nheo mắt nhìn Anh,,,
-Mình đã chết đâu mà làm ma??? Anh và em đều chết một lần rồi,,, không chết được nữa đâu,,,, với lại Vương ka nào dám nhận con tiểu quỷ như em,,,,
-Vậy là mình không có chết,,,, đạn,,,, [Tinh sờ lên máu trên đầu mình và vết thương trên ngực Anh,,,,] Giả,,,,,,
-Ừ,,,,,
Thiên Anh dửng dung gật đầu,,, không ngờ được phản ứng tiếp sau của Tiểu Tinh,,,, cậu cứ cười nghịch nhìn cô,,,,,
Tinh ngồi phịch xuống,,,, ôm mặt khóc thiệt to,,,, nước mắt chảy “ròng ròng” làm Thiên Anh hoảng hốt,,,,
-Em làm sao vậy??? bị đau chỗ nào???
Mặc kệ Anh có hỏi gì,,, lo thế nào,,, Tinh vẫn ngồi khóc không nói lấy một tiếng,,,,, ngay khi Thiên Anh rối quá quát cô, cô vẫn cứ khóc,,, khóc to hơn nữa,,,,
Tinh đã ngồi khóc 2 tiếng rồi,,,, không biết nước mắt ở đâu mà nhiều thế không biết,,,, Thiên Anh không còn lời nào chưa nói,,, hết chiêu trò dụ dỗ mà vẫn vô dụng,,,, đành cổng Tinh ra xe chỡ về nhà,,,, đương nhiên là Tinh vẫn khóc,,,, dù có trên lưng Anh hay trên xe,,,,
Về đến nhà,,, Linh Nhi tiêm cho mũi thuốc an thần,,,, nằm lăn ra ngủ Tinh mới ngưng khóc,,,, mệt mỏi thở dài rời phòng Tinh xuống nhà tiếp chuyện với Linh Nhi,,,, nhìn Anh tội lắm,,,,
-Làm gì con bé khóc giữ vậy,,, mắt thì sưng mặt thì đỏ lên thế hả??? em làm gì nó,,,,,
-Em có làm gì đâu,,,, [tiếng Anh khang khang như “vịt” vậy]
-Ủa,,,, sao tiếng kỳ vậy???
-Thì nói suốt mấy tiếng đồng hồ,,,, cả ngàn chữ một phút luôn mà Tinh vẫn khóc,,,,
-Thôi bịa quá đi cậu ơi,,,, một ngàn chữ một phút,,,,,
-ờ thì cũng một chút,,,, mà em cũng không hiểu sao Tinh khóc dữ vậy,,,, có nói thế nào cũng không nín,,,,
-Nó khóc từ lúc nào???
-Ngay khi biết tụi em không có chết,,,,,
-Haizzz,,,, chắc tại nó tức em quá nên vậy á,,,, ngủ dậy sẽ hết thôi,,,,
Chuyển đến một nơi quen thuộc,,,, bờ hồ,,,,, Lâm hẹn Thiên Vy ra đấy,,,, Vy có chút do dự,,, nhưng rồi Hoàng Phong đã bảo là cô nên đi,,, và Vy đã đến,,,, khi nhìn thấy hình ảnh người con trai thân quen kia,,, lòng cô lại đau thắt,,,, xa nhau hơn nữa năm,,, nhưng Vy không một ngày nào ngưng nghỉ về Lâm,,, những hồi ức đẹp,,,, những ký ức kinh hoàng nó cứ chiếm lấy suy nghĩ của Thiên Vy mỗi khi cô ở một mình,,,, Vy đặt tay lên ngực trái xoa xoa để có thể bước tiếp đến chỗ Lâm,,,,
Lâm quay lại,,,, thấy Vy tiến đến cậu không chờ được nữa,,,, chạy đến ôm lấy Vy,,,,,
-Thiên Vy,,,,,
-Cậu bỏ tui ra đi,,,,
Đôi tay Vy buông thõng,,,, không phản kháng cũng không đáp lại Lâm,,,, khẽ nói,,, Lâm thoáng buồn nhưng cũng buông Vy ra và lùi lại,,,,,
-Cậu hẹn tôi ra đây có chuyện gì???
-Chỉ là Lâm muốn gặp lại Vy,,, Thời gian qua,,, Lâm không ngưng dằn vặt hối hận,,, ngày tháng sống thật khó khăn khi ôm trong mình đôi tay tội lỗi,,,, và bóng hình Vy xa dần khi Lâm bỏ chạy,,,, cùng với những hồi ức đẹp của chúng ta,,,, Lâm sống đến bây giờ chỉ với niềm hy vọng được gặp lại Vy thôi,,,,,
-Cậu về lần này là để giết Anh hay là nạp mạng cho Anh giết???? cậu suýt giết chết Tiểu Tinh, giờ thì khiến anh tui đau khổ sống không bằng chết,,,, Tinh không chết nhưng không nhận ra anh,,, nổi khổ đó cậu sao bù đắp được mà dám về đây,,,,
-Vy đang lo cho Lâm đúng không???
-Tui,,,,,,
-Vy yên tâm,,,, Thiên Anh đã tha thứ cho Lâm rồi,,,, và Tiểu Tinh cũng đã nhớ lại tất cả,,,, Thiên Anh sẽ không giết Lâm đâu,,,,,
-Tiểu Tinh nhớ lại rồi,,,,, tốt quá,,,,
-Còn Vy,,,, Vy có thể nào tha thứ cho Lâm không??? Cho Lâm thêm một cơ hội được chuộc lỗi với Vy nha,,,,,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]