Mọi người thấy Ngọc và Nguyệt ở bên trong rất lâu thì vô cùng sôt ruột. Phong cứ luôn đứng ngồi không yên khiến cho mẹ anh phải ngứa mắt mà nói:
Con không ngồi yên được sao?Tại sao hai em ấy lại ở trong đó lâu vậy?Con đã hiểu cảm giác của mẹ và mẹ con mỗi khi các con bỏ các mẹ ở nhà và đi làm việc nguy hiểm chưa? - Mẹ Nguyệt thản nhiên nóiMẹ Cúc, mẹ, hai người biết sao? - Phong vốn nghĩ hai mẹ không biết gì và luôn vui vẻ ở nhà chờ chồng con về.Làm sao có thể không biết chứ? Hai mẹ cưới hai bố các con bao nhiêu năm nay chút chuyện đó làm sao có thể không biết chứ? - Không ngờ các mẹ biết cả.Vậy những lúc đó các mẹ làm gì ạ?Cầu nguyện. Điều duy nhất có thể làm lúc đó chỉ là cầu nguyện mà thôi.Những đứa con ngồi xung quanh các mẹ và cảm thấy có lỗi. Nên họ gác lại mối bận tâm với hai cô gái ở sau cánh cửa kia và quây quần bên các mẹ.
Cánh cửa mở ra chỉ có Nguyệt bước ra khiến mọi người đổ xô đến. Thấy vết thương của Nguyệt và Ngọc bị thương nằm trên sàn đấu càng khiến mọi người lo lắng nhốn nháo cả lên. Điều này khiến Ngọc cảm thấy áy náy vô cùng. Cô bồng cảm thấy không xứng với sự quan tâm của mọi người dành cho. Nguyệt hiểu sự ngại ngùng của
Ngọc nên nói:
Anh Phong đưa chị Ngọc đi kiểm tra ở ngoài bệnh viện đi.Hai em làm gì trong đấy vậy? - Phong rất khó hiểu tại sao hai người lại
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]