Khi trông thấy Phong – bạn thanh mai trúc mã của cô đứng ở cửa công ty thì cô biết quá khứ chưa từng chỉ dừng lại là ác mộng mà đã tìm đến cô ở thực tại. Tạm biệt hai người bạn thân, bước tới trước mặt Phong:
- Không phải anh phải lòng cô gái nào ở công ty em đấy chứ?
Phong cười cười đáp lại câu đùa của cô:
- Là em đó. Có thể cho anh cơ hội được làm quen không?
- Ấy. Bạn bè lâu năm ai lại làm thế.
Hai chữ “bạn bè” khiến trái tim Phong chua xót. Cô gái trước mặt trưởng thành hơn, yêu kiều hơn và cũng lạnh lùng hơn trước rất nhiều. Sự xa cách và khẳng định quan hệ khiến anh thèm khát quay lại trước đây được nhìn thấy cô nhóc tung tăng cùng anh vui đùa năm nào.
- Nói chuyện với anh một chút được không, anh có chuyện muốn nhờ.
Cô im lặng một chút rồi cũng đồng ý lên xe anh, có lẽ có những chuyện không cần trốn tránh mãi và cũng nên đối mặt đi thôi.
- Em muốn tới quán nào không?
- Em nghĩ vừa đi vừa nói chuyện được rồi.
Phong thở dài buồn rầu nhìn cô: “Em ghét anh tới mức không muốn uống cùng anh một ly cà phê sao?”
Đúng thực ra cô từng giận Phong không tin cô khi gia đình cô gặp chuyện nhưng cô chưa từng ghét anh cũng chưa từng khó chịu với anh tới mức không thể ngồi cùng anh uống một ly cà phê. Cô mỉm cười lắc đầu giải thích:
- Không đâu, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952818/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.