🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghĩ về bố, nghĩ về chị, không biết từ lúc nào nước mắt rơi ướt trang giấy. Cậu khóc, khóc vì thương chị, khóc vì cậu không đủ mạnh mẽ để giúp chị. Khi nhìn thấy bức hình gia đình hạnh phúc dựng trên bàn cậu lại đưa tay gạt nước mắt. Nhưng nước mắt lại không nghe lời rơi xuống càng nhiều ướt đẫm khuôn mặt. Cậu gọi cho Huy:



- Anh nghe.



Huy nghe máy nhưng Khôi không trả lời khiến Huy lo lắng liên tục gọi tên Khôi. Sau vài tiếng gọi Huy chỉ nghe thấy tiếng nấc nho nhỏ trong im lặng, Huy không khỏi lo lắng vội vàng hỏi:



- Em sao vậy? Sao em khóc?



Khôi lau nước mắt, đôi mắt đã trở nên đỏ au, để điện thoại thật xa, hít một hơi thật sâu cố gắng bình tĩnh trở lại rồi trả lời Huy:



- Em không sao, em chỉ muốn nghe giọng anh mà thôi.



- Khôi anh là người yêu em, em khóc hay buồn chỉ nghe giọng anh cũng biết. Em có chuyện gì vậy để anh qua.



Khôi vội vàng ngăn lại: “Anh không cần qua đâu, em chỉ cảm thấy hình như em vô dụng quá rồi, không những không giúp được gì cho chị mà còn luôn để chị phải chăm sóc cho mình.”



Huy sửng sốt, chuyện gì xảy ra khiến cho cậu nhóc luôn tràn đầy năng lượng của mình phải buồn rầu tới mức khóc nấc. Huy hớt hải:



- Có chuyện gì vậy? Em ở yên đấy anh qua liền.



- Không, chỉ là chuyện nhà em thôi, anh đừng lo, khi nào mọi chuyện ổn thỏa em sẽ kể với anh.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952793/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Là Biển, Em Là Trăng
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.