Nhận được tin nhắn “Bé đã hết giận.” của Huy, Nguyệt mỉm cười vui vẻ, Huy và Khôi đã trải qua bao nhiêu khó khăn mới có thể ở bên nhau như bây giờ làm sao có thể vì một chuyện không đáng mà chia ly được chứ. Chưa nói tới chuyện Khôi là một người biết suy nghĩ, những chuyện thế này không đáng để đánh đổi một mối quan hệ đẹp.
“Au!”
Cô trợn mắt ngơ ngác nhìn Hải – người mới búng trán mình.
- Đầu óc thơ thẩn đi đâu vậy? Ngồi cười ngớ ngẩn anh tới cũng không biết.
Cô cau mày lườm anh rồi quay ngoắt đi ra vẻ giận dỗi:
- Em cười gì kệ em, anh cần gì đây?
Anh đưa tay xoa giữa hai cặp lông mày đang dính lấy nhau của cô:
- Suốt ngày cau mày, xấu không ai yêu đâu.
- Xí, em tự nguyện độc thân chờ anh. Cần gì nói mau.
Anh cười bất lực với vẻ giận dỗi con nít của cô, bỗng thấy điện thoại cô có người tên Phong gọi tới, khuôn mặt anh bỗng đen lại.
- Hôm nay chắc không được. Bên em đang có chút chuyện, để em xem nếu tối ổn thì em gọi…. OK Bye.
Cô tắt máy thấy anh trông đăm chiêu lạ thường, cầm tập tài liệu trong tay anh vẫy vẫy trước mặt khiến anh như giật mình khỏi cơn mơ.
- Cho não đi chơi đâu vậy?
Cô ngơ ngác nhìn anh nhưng rất lâu sau anh mới hỏi cô:
- Tối nay đi ăn không?
Suy nghĩ thấy cũng vừa hay để hai bạn trẻ ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952787/chuong-21.html