Huy thất thần ngồi trong bệnh viện, Khôi vội vàng đến nơi, Dương liền giữ cậu lại và nói:
- Bình tĩnh bác sĩ đang cấp cứu, lo cho anh Huy đi kìa.
Khôi nhìn thấy Huy ngồi một chỗ đang tự tránh mình:
- Tại anh. Rõ ràng biết nếu cô ấy đến sẽ bị hắn làm thế nhưng lại không thể nào bảo vệ cô ấy
- Hắn hại Nguyệt nằm trong đó. Hắn còn đụng vào cô ấy. Cô ấy… Mọi người….. Vì anh…. Do anh
Huy nghiến răng nói lòng đầy tự trách, thật lòng hận không thể tự tay đâm ngàn nhát vào người hắn cho hả giận. Khôi nhắc nhở:
- Bọn em tự nguyện. Vì anh là người chúng em quan tâm. Vì anh là người em yêu và vì anh là người chị em coi là anh trai.
- Anh… không xứng… Anh….
Dù là lần trước hay lần này mỗi khi khiến trên cơ thể hai chị em họ thêm một vết thương là một lần anh cảm thấy bản thân thật không xứng đáng nhận được sự yêu thương của họ.
- Vậy thì làm cho xứng đi.
- Hả?
- Nếu anh cảm thấy bản thân không xứng với những gì em bỏ ra thì hãy chăm sóc em thật tốt, cùng em vượt qua sự ghét bỏ của mẹ em mà quan tâm chị em như một người em. Hãy cho mẹ em và chị em thấy anh yêu em nhiều thế nào và anh xứng đáng đứng bên cạnh em.
Huy cười gượng.
- Sao anh lại cười?
- Chị em từng nói với anh như vậy?
- Có sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952673/chuong-74.html