Chương 28: Ra mắt bố mẹ. Dịch: Hoa Linh Sắc mặt của Vệ Minh Thận sau khi nhìn thấy con gái Lê Lô đã trải qua sự biến hoá từ ngạc nhiên đến vui mừng, rồi lại đến kinh ngạc và cuối cùng là bình tĩnh. Nhờ vào nhiều năm tu dưỡng, những biến đổi này diễn ra trong thời gian cực ngắn với biên độ dao động vô cùng nhỏ, người ngoài gần như khó mà nhận ra. So ra thì cảm xúc Lê Lô để lộ ra bên ngoài nhiều hơn nhiều. Ban đầu cô hơi bất ngờ, tiếp đó là cực kỳ vui vẻ. “Bố ơi.” Lê Lô chạy bước nhỏ qua, nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, hỏi, “Sao bố lại ở đây vậy ạ?” “Đồ lúc trước mẹ con đặt đến rồi, bà ấy đi công tác nên bố qua lấy về nhà hộ bà ấy.” Vệ Minh Thận cười xoa đầu con gái, nói với âm sắc khàn khàn. Biết ngay mà, cũng chỉ có mẹ cô mới có thể sai khiến ông bố già trăm công nghìn việc của cô thôi. “Có phải bố cũng trả tiền luôn hộ bà ấy không?” Lê Lô nháy mắt, hỏi bố. Nếu là bình thường Vệ Minh Thận chắc chắn sẽ tiếp lời cô. Nhưng lúc này ông có chuyện quan trọng hơn cần quan tâm. “Môi Môi à, cậu bé đó là ai?” Liếc nhìn Trần Tịnh Thực một cái, Vệ Minh Thận hỏi. Đương nhiên, với độ tuổi của Trần Tịnh Thực chắc chắn cũng không được coi là cậu bé nữa rồi, nhưng so với ông thì anh vẫn là một đứa trẻ không gì khác con gái mình cả. Mí mắt Lê Lô giật giật, biết bố nhìn ra rồi. Dù sao thì ban nãy cô cũng nắm tay Trần Tịnh Thực chẳng chút kiêng kị gì, có đồ ngốc mới không ra nhìn. Một màn này khác với cảnh tượng để bố mẹ biết mà Lê Lô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-vat-cua-em/4737671/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.