Chương 20: Bảo vệ. Dịch: Hoa Linh Lúc cơn đau nhói truyền tới, Trần Tịnh Thực đã ý thức được có thể mình bị thương rồi. Nhưng phản ứng đầu tiên của anh là giữ thăng bằng và đỡ lấy chiếc xe điện đằng sau. Nhờ trọng tâm vững mạnh luyện tập quanh năm mà thành, Trần Tịnh Thực khống chế không để mình ngã, đồng thời cố sức duỗi tay kéo lại được chiếc xe điện sắp đổ xuống. Người lái xe điện là một nhân viên trẻ của công viên, bị phen này dọa cho chết khiếp, gương mặt thoắt xanh thoắt trắng. “Người anh em này, làm gì đấy!” Anh ta tưởng là đứa trẻ nghịch ngợm đang cãi nhau với người nhà, tính tình nhất thời không được tốt lắm, nhưng thấy cánh tay Trần Tịnh Thực bị quệt rách một đường như thế thì chỉ đành nuốt những lời khó nghe xuống. Trừng mắt với anh và cậu bé nghịch ngợm, hơi cạn lời trước tình huống trước mắt. “Xin lỗi.” Trần Tịnh Thực xin lỗi anh ta, lại ổn định cảm xúc của cậu bé phòng cậu ta lại lén tấn công lần nữa. Có lẽ biết mình đã gây ra hoạ, cậu bé kia không làm bậy nữa, thấy Trần Tịnh Thực đưa tay ra như muốn tóm lấy mình thì lập tức xoay người chạy đến bên cạnh ông bà. Trần Tịnh Thực cũng hơi cạn lời, đang định nói gì đó thì Lê Lô bước tới bên cạnh, kiểm tra vết thương của anh. “Anh Trần, anh không sao chứ?” Lê Lô cũng bị doạ sợ, gương mặt vốn trắng trẻo lúc này đã chẳng còn chút khí sắc nào. Cô cầm lấy cánh tay Trần Tịnh Thực, muốn xem qua vết thương của anh, liếc mắt thấy hàng mày anh khẽ cau lại liền vội vàng buông ra. “Anh Trần, có phải làm anh đau rồi không?” Cô lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-vat-cua-em/4737663/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.