Chương 5: Có mục đích khác. Dịch: Hoa Linh Ngày hôm đó, lúc Trần Tịnh Thực về đến phòng thí nghiệm đã là qua giờ ăn tối. Anh đẩy mở cửa phòng thí nghiệm liền thấy Mã Uyên đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Trần Tịnh Thực hơi khó hiểu: “Em thế này là ăn xong rồi hay vẫn chưa ăn?” “… Vẫn chưa ăn ạ.” Mã Uyên gãi đầu, “Anh Trần, chiều nay anh ra ngoài đi gặp tiểu Dư sao?” Trần Tịnh Thực: “… Không phải, là Lê Lô.” Hả? Lê Lô ư? Sao lại là tiểu Lê? “Có việc gì sao ạ?” Mã Uyên lại hỏi. “Có chút việc.” Trần Tịnh Thực cúi đầu đáp, mượn động tác mở máy tính né tránh sự quan sát của Mã Uyên. “Là… có liên quan đến em ạ?” Câu hỏi này khiến Trần Tịnh Thực khó hiểu, đưa mắt liếc nhìn Mã Uyên, thấy mặt anh ấy tràn ngập sự thấp thỏm và thẹn thùng, anh bỗng chốc hiểu ra. “Không phải, là chuyện giữa anh và Lê Lô. Tối qua tiểu Dư xin wechat của anh cũng là xin hộ Lê Lô thôi.” Thì ra là vậy! Mã Uyên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ lại cuộc trò chuyện ngày hôm qua lại phát giác ra không đúng. “Đàn anh, có phải Lê Lô thích anh không?” Thả lỏng cái là anh bạn trai thẳng Mã Uyên lại bắt đầu nói năng hơi thiếu suy nghĩ. Trần Tịnh Thực thoáng mất tự nhiên, nhưng anh đoán Lê Lô chắc chắn anh không có bạn gái như thế có lẽ là đã hỏi trước Mã Uyên rồi. Mà cậu nhóc này lại ngốc đến mức không phím trước với anh một câu đã gửi wechat của anh cho cô. Nếu không thì sao hôm nay có thể bị động tới vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-vat-cua-em/4737648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.