“Này, Tiểu Thiên, chậu lan mà con mang về này, lẽ nào là lan hồ điệp trong truyền thuyết sao?!”
Ba Dương Phường trước giờ không vào bếp, ông giúp Lục Hạo Thiên xử lý vết thương xong thì ngồi tỉ mỉ cẩn thận quan sát bồn hoa lan mà Lục Hạo Thiên vừa rồi bê vào.
Ba Dương Phường là một người mê hoa lan triệt để từ đầu đến chân, đất ở sau vườn có một nửa là vườn cây do Niên Cẩm Liên tự trồng, còn một nửa còn lại toàn bộ là các loại hoa lan.
Chẳng qua Dương Phường là người ngoại đạo, khi những cây lan này không nở hoa, thì trong mắt y nó không khác gì những loài cỏ dại bình thường, thực sự không biết ba của mình làm sao phân biệt được từng chủng loại.
“Chú Dương quả nhiên có con mắt tinh đời.” Lục Hạo Thiên cười trả lời vấn đề của ba Dương Phường.
“Bảo bối a thật sự là bảo bối, bảo bối có tiền cũng không mua được đó!!!”
Ba Dương Phường kích động đến mức ôm chậu lan nhìn tới nhìn lui, Dương Phường đã rất lâu không còn thấy ba của mình hưng phấn như vậy.
“Có tốt như vậy không, thật là…” Dương Phường có chút khó chịu.
“Thứ con nít ranh như con biết cái gì! Lan hồ điệp là loại quý nhất và cũng là loại đẹp nhất trong các chủng loại lan, chỉ cần một ngọn yếu ớt cực phẩm thì giá cả cũng đã cao tới hơn một trăm vạn, hơn nữa đa phần chủ lan còn không chịu ngắt!”
“Cái gì?! Chỉ một chậu cỏ nát mà tới hơn một trăm vạn?”
Dương Phường xém chút bị cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bai-ca-trong-trai-tim-em/132980/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.