Nghiêm Khả Khả tỉnh lại trên giường mình, cô khẽ nheo mắt thì thấy trời đã sáng.
Bên ngoài là sau cơn mưa trời lại sáng và ánh mặt trời chói chang.
Cô hơi nghiêng đầu và thấy Cố Thần đang nhắm mắt ngồi trên ghế, hốc mắt thâm quần, xem ra là một đêm mất ngủ.
"Cố…Khụ…”
Cập nhật sớm nhất tại.
Nghiêm Khả Khả vốn định gọi anh dậy để về phòng nghỉ ngơi nhưng vừa mở miệng thì liền nhận ra cổ họng khô khốc, khàn cả giọng, không nói được trọn câu.
May mắn thay, Cố Thần nghe được tiếng cô nên tỉnh lại, anh liếc nhìn Nghiêm Khả Khả rồi đứng dậy đến bên giường rót cho Nghiêm Khả Khả ly nước.
Nghiêm Khả Khả hoang mang nhận lấy và cố rặn ra một nụ cười lấy lòng.
Hai tiếng "Cám ơn" mắc kẹt trong cổ họng nói không nên lời.
Tốt lắm, bây giờ thì đúng là đang diễn một vở kịch câm gia đình rồi.
Nghiêm Khả Khả cầm cốc nước thầm nói trong lòng.
Cố Thần không biết Nghiêm Khả Khả đang nghĩ gì trong lòng, thấy cô “dũng cảm” nuốt ực nước trong ly rồi lại nhìn anh bằng ánh mắt long lanh ngập nước, dịu dàng ngoan ngoãn như một chú mèo con đang chờ được vuốt ve bên đường.
Tóc cô ấy mềm như vậy, sờ vào sẽ thấy rất dễ chịu đúng không?
Cố Thần lập tức phát hiện chính mình đang miên man suy nghĩ gì đó nên vội vàng di dời tầm mắt, không nhìn người trên giường nữa.
"Tôi đi gọi bác sĩ."
Anh chạy trối chết và người trên giường thậm chí không biết chuyện gì đã xảy ra.
Chỉ chốc lát sau, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-antifan-cua-em/159449/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.