Chương trước
Chương sau
Đi hết một vòng quanh núi, hướng dẫn viên du lịch đưa mọi người trở lại khu nghỉ dưỡng để đến suối nước nóng.

Lúc này mới là thời điểm khu vui chơi náo nhiệt nhất. Từng quầy hàng sắp ngay ngắn dọc theo lối đi, khách du lịch ngó đông ngó tây những vật trang trí lấp lánh, tiếng mời chào hàng vang khắp con đường. Đám người Hàn Tuyết cũng dạo bước ngắm cảnh, mùa xuân hoa nở tươi tắn, mỗi quầy hàng lại có một vài chậu hoa đủ sắc màu.

Đi đến cuối đường là cổng vào của khu vui chơi. Trò chơi ở đây rất phong phú: ném cầu, phi tiêu, ném vòng …, còn có cả trò ném bao cát vào gói đồ treo trên cây, nếu ném trúng khiến gói đồ rơi xuống sẽ được phần quà trong gói đồ.

Diệp Như Anh lôi kéo Vương Tử ném bao cát, thế là cả nhóm người cùng vào chơi. Ném trượt không biết bao nhiêu bao cát rồi mới làm rơi được một gói đồ, Vương Nhất Băng đưa cho Vương Hàn Tuyết, mở ra là một chiếc khăn choàng dân tộc miền núi, hoa văn cầu kì, màu sắc rực rỡ, thấy Lục Yến Ninh có vẻ rất thích nó, Hàn Tuyết liền đưa cho Lục Yến Ninh.

“Ninh Ninh, cầm lấy đi. Chiếc khăn hợp với em đấy.”

“Không cần đâu chị, em thấy nó hợp với chị hơn.”

“Được rồi, mau nhận lấy. Sau này chúng ta là người một nhà, chị còn phải gọi em là ‘chị dâu’ đấy, coi như đây là quà lấy lòng ‘chị dâu’ đi ha.”

“Chị Hàn Tuyết, chị lại trêu em.” Nghe Hàn Tuyết nói một câu chị dâu, hai câu chị dâu, Lục Yến Ninh mặt đã đỏ như quả cà chua rồi.

Mọi người mỗi người một câu trêu chọc, khiến Lục Yến Ninh xấu hổ không dứt, mãi đến lúc Vương Nhất Băng kêu ngừng lại mới thôi.

Nhóm người đi một lúc thì thấy phía trước có đám người tụ tập rất đông. Hỏi những người gần đó mới biết công ty áo cưới Mỹ Duyên tổ chức cuộc thi “Cặp đôi vàng” vừa để mừng xuân, cũng là tuyên truyền cho hình ảnh của công ti.

Cuộc thi có mười cặp đôi nam nữ bất kì đăng kí, họ sẽ mặc trang phục cưới do ban tổ chức chuẩn bị và trình diện trước đám đông. Cặp đôi nào được nhiều người bình chọn nhất sẽ trở thành “Cặp đôi vàng”, phần thưởng là hai chiếc điện thoại, hình ảnh của “Cặp đôi vàng” sẽ được dùng làm hình ảnh đại diện của công ty áo cưới Mỹ Duyên.

Vừa đọc xong quy tắc cuộc thi, Diệp Như Anh và Vương Tử đã nhanh chóng vào đăng kí, cuộc vui hiếm có như thế này họ không thể bỏ lỡ được. Vừa đúng còn thiếu hai cặp đôi, Diệp Như Anh liền kéo Vương Hàn Tuyết và Trần Tuấn Kiệt vào, bên kia Vương Tử cũng lôi kéo Vương Nhất Băng và Lục Yến Ninh cùng tham gia.

Đã tập hợp đủ các cặp đôi, ban tổ chức liền dẫn mọi người vào phòng trang điểm và thay đồ. Vương Hàn Tuyết mặc dù bị Diệp Như Anh lôi kéo nhưng khi nhìn những bộ áo cưới trắng tinh treo trong tủ kính, Hàn Tuyết lại thấy khá thích thú.

Một nhân viên dẫn các cô gái vào phòng trang điểm nữ, một nhân viên khác thì dẫn các anh đàn ông vào phòng thay đồ nam. Khoảng nửa tiếng sau, hai đứa trẻ một nam một nữ từ bên trong cầm giỏ hoa bước ra, mỗi bước đi hai bé lại tung những cánh hoa hồng tươi lên. Khung cảnh gần giống với đám cưới thật sự.

Vương Hàn Tuyết bước ra đầu tiên. Cô diện bộ váy cưới màu trắng ôm sát người, váy cưới đơn giản nhưng lại hết sức tao nhã, chân váy được khảm những viên đá sáng lấp lánh dưới ánh đèn. Trời trở tối, nhưng Hàn Tuyết đứng đó không hề bị lu mờ, cô giống như một ngôi sao nhỏ đang phát sáng trên bầu trời.

Đi song song với cô là Trần Tuấn Kiệt lịch lãm với bộ vest trắng vừa người như được thiết kế riêng, anh đi đôi giày trắng, như bạch mã hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích. Cặp đôi đầu tiên đi ra đã khiến đám đông hò hét vang dội, tiếng vỗ tay kéo dài cho đến khi các cặp đôi bước ra hết bên ngoài.

Người dẫn chương trình giới thiệu từng cặp đôi và mã số của họ, ban tổ chức cũng cử người đưa mỗi khán giả một hình trái tim nhỏ từ giấy dán để dùng cho việc bình chọn. Tiếp đó nhiếp ảnh gia sẽ chụp ảnh từng cặp đôi để lưu giữ.

Vương Tử và Diệp Như Anh tạo dáng đủ kiểu để chụp được tấm hình đẹp nhất, Vương Nhất Băng và Lục Yến Ninh có vẻ ngại ngùng khi anh vòng tay ôm vai cô, cô e lệ cúi đầu.

Trong các cặp đôi có lẽ Vương Hàn Tuyết và Trần Tuấn Kiệt là tỏ vẻ bình thản nhất, hai người không tỏ ra quá hào hứng cũng không hề ngại ngùng gì. Khi nhiếp ảnh gia đến chỗ hai người, Trần Tuấn Kiệt xoay người Vương Hàn Tuyết về phía anh, tay cầm lấy đôi tay bé nhỏ của cô, nắm chặt trong bàn tay lớn của mình.

Anh nhìn cô, đầy dịu dàng và yêu thương, mọi cảm xúc đều thể hiện rõ qua đôi mắt ấy. Cô nhìn anh, mỉm cười, ấm áp len lỏi vào từng nơi trong cơ thể hai người. Xung quanh giống như tan biến hết, chỉ có anh và cô ở đó, với gió, với mây, với trăng sao, với bầu trời.

Mười tấm ảnh của mười cặp đôi nhanh chóng được làm xong và gắn vào tấm bảng trắng bên cạnh sân khấu. Khán giả ồ ạt dán trái tim trên tay mình vào tấm hình mà họ cho là đẹp nhất. Các cặp đôi trên sân khấu có hồi hộp, có chờ mong, có vui vẻ, cũng có bình thản.

Sau khi kiểm phiếu, thật bất ngờ là cặp đôi Vương Nhất Băng và Lục Yến Ninh lại đứng đầu với số phiếu cao nhất. Hỏi một khán giả bên dưới cho bình luận, người đó nói chính sự e thẹn của Lục Yến Ninh mới giống một người con gái trong lễ cưới.

Hơn nữa trong tấm hình, khi Lục Yến Ninh cúi đầu, đôi mắt Vương Nhất Băng nhìn cô ánh lên ý cười, tình yêu của anh hiện rõ qua cái nhìn ấy. Lục Yến Ninh khi nhìn bức hình cũng thấy trong lòng vui rạo rực, chỉ là cô không chắc suy nghĩ của anh như thế nào.

Vương Nhất Băng có lẽ hiểu rõ cô bé đang nghĩ gì, anh nhẹ nhàng nắm tay cô, khi cô quay sang nhìn anh thì vòng tay ôm cô vào lòng, giọng nói trầm ấm vang bên tai cô: “Nhóc ngốc, anh đã thể hiện rõ thế rồi em còn không đoán được tình cảm của anh ư? Yêu cô ngốc như em đúng là mệt thật.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.