Chiếc xe màu xám bạc dừng trước cổng công ty Nhất Thiên, ba dáng người chầm chậm bước xuống. Đi cùng Vương Nhất Băng là một người con gái nhỏ nhắn và một người contrai vô cùng anh tuấn.
Những lời bàn tán bắt đầu sôi nổi khi Vương Nhất Băng đưa tay xoa đầu cô gái nhỏ với một vẻ nuông chiều mà từ trước tới nay không hề có ở anh. Cô gái này chắc chắn phải là người vô cùngđặc biệt.
Ngay cả anh chàng đẹp trai đi cạnh cũng nhìn cô đầy yêuthương. Cô gái nhỏ bình thản bước đi. Cô không hề để ý tới những ánh mắt hiếu kì của mọi người đang chiếu vào cô.
* * *
Ngồi trênchiếc ghế sofa màu xám, Trần Tuấn Kiệt đưa mắt đảo một vòng quanh phòng. Đây là phòng làm việc của Vương Nhất Băng. Màu chủ đạo của căn phòng là đen trắng, rèm cửa cũng là một màu xám lạnh lẽo.
Đúng là phongcách của Vương Nhất Băng. Giữa phòng là chiếc bàn đặt đầy giấy tờ, cạnhđó là bàn máy tính. Phía sau là một căn phòng nhỏ có giường dùng để nghỉ ngơi. Vật mang sức sống duy nhất trong phòng là chậu cây nhỏ đặt ở cửasổ, một bông hoa nhỏ màu trắng nở rộ.
Cảm thấy tay áo bị giật nhẹ, Trần Tuấn Kiệt ngừng việc quan sát căn phòng, quay về phía bàn tay nhỏnhắn đang kéo áo anh. Cô gái nhỏ đưa cho anh tách trà nóng vừa được phaxong. Anh mỉm cười nhận lấy, uống một ngụm. Ừm, rất ngon.
“Bé con, em muốn ăn dâu tây hay bánh kem dâu tây đây?” Tiếng Vương Nhất Băng vọng ra từ trong phòng nghỉ của anh.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-anh-nang-nhung-ngay-dong/29142/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.