Châu Huệ Mẫn suốt một tuần nay ăn ngủ không yên, mặc dù Mỹ Ái có an ủi cô nói tạm thời Hán ca sẽ không sao nói cô không cần lo lắng. Nhưng đối với một cô gái hiểu luật pháp như Châu Huệ Mẫn nói cô không lo, là nói dối.
Mang tâm trạng ủ rũ từ trường học trở về nhà, đột nhiên cô nghe trong phòng ngủ của Mỹ Ái có tiếng đàn ông nói chuyện, còn nữa tiếng nói đó rất giống với tông giọng của Hán ca.
Châu Huệ Mẫn giả vờ mang nước ấm vào phòng cho Mỹ Ái, cô muốn nhìn xem có phải hay không hắn đã được thả ra.
"Chị Mỹ Ái, em mang nước ấm cho chị."
"Được, vào đi."
Châu Huệ Mẫn đi vào, quả nhiên là hắn. Lúc cô đi vào Mỹ Ái đang ngồi trên người hắn, còn Hán ca nửa thân trên cúc áo mở hờ dựa lưng vào ghế sofa trong phòng. Thấy bọn họ thân mật, cô lúng túng đặt khay nước trên bàn rồi cuối đầu ra ngoài.
Châu Huệ Mẫn cảm nhận được khoé mắt mình cay xè, tim cũng đập mạnh đến đau đớn. Hoá ra hắn được thả rồi, vừa thoát tội liền quấn quýt với Mỹ Ái. Cô biết bản thân mình không có tư cách để ghen với cô ấy, nhưng lòng dạ con gái luôn luôn hẹp hòi, cô ghen tị, tại sao hắn không nói với cô lời nào chứ?
Châu Huệ Mẫn không biết họ làm gì trong phòng, cơm tối cũng không ai ra ngoài để ăn. Ngồi ăn trong phòng khách, đôi mắt cô hướng về phía cửa phòng ngủ của Mỹ Ái, cô cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968263/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.