Châu Huệ Mẫn cố gắng dữ lắm mới lê được thân xác mỏi mệt đến trường học, vừa vào lớp đã nghe thấy mọi người bàn tán chuyện gì đó rất sôi nổi.
"Ừ, chuyển lớp đó. Chất lượng giảng dạy của thầy Trần đâu có vấn đề gì từ trước đến giờ, nghe nói thầy ấy đắt tội với nhân vật lớn rồi."
"Phải đó, tôi cũng có nghe qua nha. Hình như là xã hội đen."
"Cô có nghe nói cô ta, Huệ Mẫn đó đúng rồi... cô ta có qua lại với xã hội đen."
Tiếng bàn tán càng ngày càng lớn, đến mức Châu Huệ Mẫn phải cuối đầu nhắm mắt để bình tĩnh lại.
"Huệ Mẫn em ra gặp thầy chút nhé."
Giáo sư Trần xuất hiện từ bao giờ, anh nói xong lập tức sải bước đi trước. Châu Huệ Mẫn không có ý định trốn tránh, cô chọn đối mặt.
Sự việc không giống như cô nghĩ, cô tưởng giáo sư Trần sẽ mắng cô nhưng anh rất ôn nhu nói:"Bạn học Châu em có cần thầy giúp đỡ không?"
"Sao... ạ?" Cô ngây ngô hỏi lại.
"Thầy biết gần đây cuộc sống của em có dính líu tới đám người không tốt, Huệ Mẫn em còn trẻ cuộc đời cho em rất nhiều con đường, đừng đi vào ngõ cụt tự dồn mình vào đường cùng nha em."
Châu Huệ Mẫn nhìn thầy hồi lâu, sau cùng thì giọt nước mắt nóng hổi không kềm chế nổi mà lăn trên gò má trắng hồng của cô. Giáo sư Trần không giống như đám người kia chỉ biết bàn tán, nói lời không hay làm tổn thương người khác, thầy ấy đang an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968260/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.