Bước vào căn phòng vip do hắn thuê, vừa đóng cửa hắn đã ôm hôn cô nồng nhiệt. Châu Huệ Mẫn đẩy mạnh hắn ra, gần như dùng toàn bộ sức lực của cô để đẩy. Hán ca lùi về sau, nhưng một lần nữa cố chấp lao tới hôn cô. Lần này cô không đẩy được hắn, tay chân cô đều bị hắn kẹp chặt cưỡng chế lạ không thể dãy dụa.
"Đồ khốn... khốn nạn... buông ra... ưm... ưm... buông..."
Cô cắn hắn, cắn đến chảy máu hắn cũng không buông, mùi máu tanh xộc vào mũi cô, nước mắt cũng vì thế mà trào trực rơi xuống. Hắn thoả mãn nụ hôn xong, mới buông cô ra. Châu Huệ Mẫn thở hổn hển, cô nhìn hắn căm thù nói:"Đủ rồi chứ, nếu đủ rồi thì phiền anh để tôi đi."
"Em hận anh đến vậy sao?"
Hán ca nắm tay cô kéo lại ghế sofa, lần này cô không chống cự nữa. Hắn để cô ngồi xuống ghế, rồi ngồi xuống ngay bên cạnh cô. Hắn lấy từ trong túi áo khoác ra hai chiếc hộp, hắn mở cái hộp thứ nhất ra, là một ngón tay. Châu Huệ Mẫn xanh mặt, cô lùi về sau nhìn hắn đề phòng.
"Ngón tay này là của thằng Táo, trả thù cho con của chúng ta." Hắn đặt ngón tay ở trước mặt cô bình tĩnh nói.
"Anh là đồ điên."
Châu Huệ Mẫn đứng dậy, cô phải đi khỏi chỗ này, càng sớm càng tốt. Ở đây không có Hán ca mà cô yêu, chỉ có một con ác quỷ đội lốp người mà thôi.
"Em không tò mò chiếc hộp còn lại đựng thứ gì hả?"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968209/chuong-34.html