Năm nay cánh đồng hoa Mặt Trời của nước Pháp thật đẹp, cả một bầu trời vàng rực thu lại trong tầm mắt của Trạch Vũ. Hắn đứng trên đỉnh đồi, nhìn xuống chiếc xích đu trống không có người ngồi. Đứng nhìn cả ngày như một kẻ bệnh hoạn, lúc đó khi nhìn thấy Châu Huệ Mẫn ngồi ở vị trí đó hắn đã từng nghĩ sau này chụp ảnh cưới nhất định sẽ tới đây chụp. Bây giờ trở lại chỉ còn một mình hắn, không có một cô gái nhỏ dịu dàng mà hắn yêu nữa rồi.
Đợi tới khi mặt trời xuống núi, Trạch Vũ khom lưng chống cây gậy bước đi về phía trước. Ông trời đúng là biết dày vò hắn, năm nay hắn đã bảy mươi tuổi rồi. Hắn đã dùng mấy chục năm trời để tưởng niệm cô, như vậy còn chưa đủ, sao không cho hắn gặp cô cho dù là dưới địa ngục hắn vẫn cam tâm tình nguyện mà.
Mọi thứ cứ như vậy mà tiếp diễn, không có cô trái đất vẫn cứ xoay, mặt trời, mặt trăng vẫn thay phiên nhau chỉ có tình yêu của hắn, vĩnh viễn là không thay đổi.
____
"Thằng Vũ ngủ vẫn chưa dậy hả con?" Trạch phu nhân hỏi.
Châu Huệ Mẫn phụ bà xách mấy cái túi để đằng sau ô tô, cô mỉm cười gật đầu trả lời:"Gần đây tâm trạng anh ấy không được tốt."
"Vậy con nhớ chăm sóc nó... mà thôi đi mặc kệ nó. Con phải dưỡng thai tốt đó, tiểu Hàn mau chào mẹ rồi đi thôi con."
Cậu bé khoảng chừng 5 tuổi chạy tới ôm hôn Châu Huệ Mẫn, sau đó cái miệng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968187/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.