Gần như là ngay lập tức, Lục Triều gạt phăng cái tay đang kéo cổ áo của mình ra rồi kéo dài khoảng cách. Lũ khốn này tốt nhất nên tránh xa cậu ít nhất ba mét nếu không cậu sẽ không do dự phun vào mặt lũ này.
Lâm Túy Vũ làm như không thấy hỗ động của nhóm học sinh, cậu lớp trưởng vẫn thản nhiên đi đến bồn rửa rồi làm sạch tay của mình.
Có thể là do những gì cậu nói quá sốc, không khí căng thẳng lại biến thành vi diệu đến nỗi không ai muốn lên tiếng, Lâm Túy Vũ cũng không quá để ý, cậu rút khăn giấy từ túi quần ra rồi lau khô tay mình.
Lục Triều nhìn từng hành động của cậu rồi cảm thán tâm lí của người này có thể vững đến mức nào, ngay cả một ánh nhìn tò mò cũng không có.
Chợt nhận ra chuyện mình ỷ thế hiếp người có thể bị người khác vạch trần, mà người vạch trần lại là học sinh cưng của thầy cô, vẻ mặt Lưu Giang nhăn lại, hắn ta nhanh chóng chặn cửa ra rồi thấp giọng cảnh cáo: "Lâm Túy Vũ, cậu tốt nhất là nên câm miệng, nếu cậu dám báo với thầy cô thì.."
Lâm Túy Vũ hờ hững nhìn hắn ta: "Câm miệng? A, tôi sẽ không tiết lộ chuyện các cậu chơi nhau trong nhà vệ sinh, yên tâm"
Lưu Giang: "...".
Lục Triều: "...". Con mắt nào của cậu thấy chúng tôi chơi NP vậy hả?
Lưu Giang thẹn quá hóa giận, máu nóng lên liền quăng nắm đấm đến, Lục Triều hoảng hốt định ngăn cản tuy nhiên động tác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-kiem-mau-bac/2951134/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.