- Không còn nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bác sĩ nói có thể mắt nó không nhìn thấy được.
Lâm Thiến nghe xong cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, cô không tin tưởng vào điều đó, gấp gáp mở miệng muốn nói lại không ngờ cơn ho ập tới nôn ra máu đỏ dọa Khang Lâm hoảng một trận.
Tỉnh dậy trong phòng bệnh, Lâm Thiến nghiêng đầu nhìn kim truyền đang cắm trên tay không nghĩ ngợi rút ra. Đầu mũi tiêm mang theo máu tươi được Lâm Thiến đặt cẩn thận trên giường.
Tinh thần cô tốt hơn, đầu không còn đau như hôm qua nữa. Vừa mới ngồi dậy từ giường, bên ngoài một cô y tá đi vào, cô nàng đảo mắt nhìn lên đầu giường sắc mặt lập tức đen thui:
- Cô làm gì vậy? Tính tự tử à, sao lại rút kim truyền ra.
Lâm Thiến bị quát không cảm thấy khó chịu ngược lại còn thấy ấm áp. Cô cười nhẹ đáp:
- Làm gì nghiêm trọng như vậy, tôi rất ổn.
- Cô biết hôm qua lúc cô được đưa vào phòng cấp cứu đã nguy hiểm thế nào không? Suýt nữa mất mạng rồi đấy.
Một lần nữa hai chữ "cấp cứu" đánh mạnh vào đầu Lâm Thiến, cô nhớ ra được nguyên nhân mình đến đây làm gì. Lâm Thiến thấy cô y tá ngậm miệng lại há miệng nói rất nhiều nhưng cô một chữ cũng nghe không rõ. Lúc này cô chỉ có một suy nghĩ thôi...
Anh Dực, Dực của cô như thế nào rồi?
Y tá thấy Lâm Thiến xuống giường không nhịn được nói to.
ads
- Này cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-em-em-hieu-ma/2607467/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.