Hiểu Phù lặng người trong giây lát, bất chợt hoảng hồn mà bấm bấm vào trong điện thoại.
Điện thoại sập nguồn rồi! Không được! Cô còn chưa thể làm được gì mà…
Trong lòng cô đã tê tái mất một khoảng, chiếc điện thoại trên tay từ tự tuột xuống, rơi khỏi tay cô.
Bờ môi mỏng đã bị cô cắn đến nhỏ ra một giọt máu, nước mắt lăn càng dài càng đau.
Tiếng khóc thút thít cố nhịn đang đè nén trong cổ họng không thể khống chế được mà nghẹn ngào phát ra tiếng, bị cô vội vàng lấy tay che lại miệng.
Không thể… Không thể đâu…
Chắc chắn là không phải đâu… Cô nghe lầm rồi… Là cô nghe lầm thôi.
Đó không thể là anh được…
Hiểu Phù ngẩng cổ cố để ngăn lại tiếng khóc. Kẻ muốn mạng cô còn ở ngoài kia, cô không thể phát ra âm thanh được!
Nhưng điều đó dường như là đã quá muộn màng để cô nhận ra khi đột ngột cánh tủ bị phá toang, một con dao từ bên ngoài cắm xuyên vào bên trong.
Chỉ cần nhích thêm một chút nữa, nó đã cắm thẳng vào mặt cô rồi!
Hiểu Phù chết điếng nhìn người đàn ông bặm trợn đó đá tung cả cửa tủ, xách lấy cổ váy cô mà lôi ra bên ngoài.
Hiểu Phù bị nghẹt thở thì kinh hoàng bám vào tay hắn tay, những đầu ngón tay mảnh nhỏ cấu vào da thịt hắn.
Cô thều thào thở không ra hơi, trên da mặt trắng bệch là một tầng mồ hôi lạnh.
“Trốn hả? Mày tính trốn đi sao?” Hắn ném mạnh cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2499511/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.