“Về phần dự án mới, tôi sẽ phân chia cho mọi người một số lĩnh vực và việc làm phải để tâm.”
Vương Đề Hiền ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc, vươn tay mở túi đựng tập hồ sơ của anh.
Đột ngột, đôi mắt của anh mở trợn sững sờ.
Không có. Tập tài liệu liên quan đến công việc của anh không có ở trong cặp.
Rõ ràng ngày hôm qua anh đã chuẩn bị vô cùng cẩn thận, trí nhớ của anh vẫn chưa đến độ giảm sút, không thể là để quên được.
Nếu vậy, thì chỉ có thể là Hiểu Phù đã lấy của anh thôi.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên. Mỗi lần như vậy, đều là để cho cô được cái cớ hợp lí để đến công ty anh, dò xét xem anh đang làm gì.
Người thư kí đứng bên cạnh nhìn anh đột nhiên mím chặt môi, một bên tay chật vật đỡ lấy trán, thấy lạ mà hốt hoảng hỏi.
“Vương tổng, ngài có chuyện gì sao?”
“Gọi cho vợ tôi ở nhà đi.”
“Dạ?” Người thư kí không hiểu. Đang họp ở công ty, tại sao lại gọi về cho vợ?
“Nói với Hiểu Phù, tôi để quên tập tài liệu ở nhà rồi.”
Điện thoại ở trong tay đột nhiên rung lên, Hiểu Phù khẽ nhoẻn miệng cười, vừa lúc cô đếm đến số 0.
Một đầu ngón tay thon dài di chuyển ấn nhận cuộc gọi, thong thả đưa lên tai nghe.
Dù biết trước anh đã biết rất rõ đây là trò do cô bày ra, nhưng Hiểu Phù vẫn giả ngơ như không, thể hiện sự bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2499503/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.