Vương Tố Đồng gật đầu, cô ta lấy từ chiếc cặp mang theo một chiếc hộp bằng thiếc, mở ra lấy một chiếc kim tiêm đã được bơm sẵn một chất dịch màu vàng đục nào đó.
Vương Thì Vinh cầm lấy ống tay áo của Hiểu Phù kéo lên, giục cô ta.
“Nhanh lên! Thuốc dù có mạnh đến đâu thì cũng cần phải có thời gian để ngấm. Mày muốn có thêm tiền chơi thuốc phải không? Thế thì nhanh cái tay lên!”
Vương Tố Đồng gật gật đầu, nhưng khi đưa mũi tiêm đến gần động mạch của cô thì lại lưỡng lự, do dự mãi không dám tiêm xuống.
Vương Thì Vinh sốt ruột nhìn cô ta run lẩy bẩy, tức giận đứng dậy giật phắt cái ống tiêm từ tay cô ta, quát lên hung dữ.
“Đưa đây! Mày đi mà giữ chặt lấy cô ta, giữ chặt vào cho nó khỏi giãy! Mẹ… Rách việc!”
Cô ta vội vã vâng lời rồi nhanh chóng nhổm dậy đổi vị trí với Vương Thì Vinh, đì lấy người của Hiểu Phù.
Đầu mũi tiêm lạnh lẽo chạm lên da cô, cơn lạnh buốt tới thấu xương đó truyền lên sống não theo từng đầu dây thần kinh, đánh cả vào vùng xương tủy.
Hiểu Phù nhắm mắt, một bên tay còn lại thả xuống lủng lảng dưới sàn nhà, âm thầm rút ra dưới đáy chân ghế ngồi một con dao găm giấu sẵn.
“Này, mấy người đang làm cái gì thế? Cửa không khoá kìa.”
Vương Đề Hiền tựa người ở thành cửa, đôi mắt không có tiêu cự nhìn hai con người đang dốc sức giữ lấy một người con gái đang bất tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2498568/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.