“Cởi áo ra đi.” Hiểu Phù mỉm cười.
Vương Đề Hiền nghiêng một bên chân mày nhìn cô, giọng nói của anh đã trầm lại, ẩn nhẫn sự kìm nén.
“Em nói cái gì đó? Nếu em mà nói lại, anh lập tức sẽ không khống chế nổi mà lao vào em đấy?”
Hiểu Phù biết được rằng đôi mắt nóng rực ấy của anh đang hiện lên một thông điệp cảnh cáo rằng anh không hề nói đùa, chỉ vung vẩy tay rồi xoay người ngồi thẳng.
Vương Đề Hiền nhìn bóng lưng trắng mịn mềm mại của cô, lia mắt một cái liền có thể nhìn ra đằng trước ngực, thấy có hai viên anh đào hồng ngọt như ẩn như hiện ở dưới mặt nước, đôi mắt thoảng qua một tia nhì thâm thuý, tay anh vuốt xuống đũng quần, đè lại thứ nào đó đang ngẩng lên.
Anh với lấy chai dầu gội để ở bên cạnh, nhỏ một ít ra tay rồi xoay thành bọt bông, nhẹ nhàng vuốt tóc cô lên để gội đầu cho cô.
Bàn tay anh trước kia chỉ dùng để làm việc, nay lại hạ mình xuống để phục vụ cho một cô gái khó chiều.
Anh dùng lực rất nhẹ, cẩn thận xoa lên mái tóc cô.
Hiểu Phù được anh mát xa đầu thì thoải mái hướng người dần về phía sau, đôi mắt nhắm lại, ngửa người ra sau.
Kéo theo đó là bầu ngực trắng muốt cũng nổi lên một chút trên mặt nước.
Vương Đề Hiền cắn mạnh vào môi mình, rời ánh mắt sang nơi khác.
Anh không để ý, bàn tay đang chà lên đầu cô bỗng trượt xuống vuốt vào gáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2498563/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.