“Tiểu Phù, em ngủ lại với anh được không?”
Hiểu Phù nghêng đầu nhìn Trương Ngoạ Phàm, đôi mắt đanh lại.
“Anh chưa tỉnh táo lại sao?”
“Không, anh hiện tại đang vô cùng tỉnh táo. Chưa bao giờ anh cảm thấy mình tỉnh táo như vậy đâu.”
Trương Ngoạ Phàm từ từ luồn tay qua lớp chăn bông, ôm lấy bàn tay của Hiểu Phù.
Thân người của anh ta càng lúc càng ép sát lấy Hiểu Phù.
Thấy vậy, cô lùi chân về phía sau, không để ý va vào thành tường.
Khuôn mặt của Trương Ngoạ Phàm đã ngay sát gần kề với cô, hơi thở nóng bỏng của Trương Ngoạ Phàm cũng in lên khuôn mặt của Hiểu Phù.
Anh ta muốn hôn cô, nhưng trong một giây phút bỗng lưỡng lự.
Hiểu Phù cũng không thích bị một người lạ đột ngột tiếp xúc gần như vậy thì đẩy người của anh ta ra, một bên lông mày thanh tú khẽ nhíu lại.
“Tôi đã có chồng, anh còn chưa li hôn. Chúng ta căn bẳn không thể động chạm đến nhau.”
Trương Ngoạ Phàm bị cô cự tuyệt như vậy thì cười khổ, ngồi lại trên chiếc giường lớn mà ôm trán, lắc lắc đầu.
Cả hai cô gái mà anh đem lòng nguyện sống chết chung thuỷ đều lần lượt đẩy anh ra xa.
Nếu như những năm trước đó là Hiểu Phù đi theo Vương Đề Hiền, thì đến hiện tại, chính là người vợ của anh phát hiện mang thai con của kẻ khác.
Tại sao ông trời luôn đối xử bất công với anh như vậy chứ?
“Tiểu Phù, xin lỗi em vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2497113/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.