Bất kẻ kẻ nào dám động chạm vào gia đình của cô, cô sẽ cho kẻ đấy đến chết cũng không được yên.
Hiểu Phù cùng Vương Nhã Nhã bước vào trong nhà tang lễ, ngước mắt nhìn một chiếc quan tài đang được phủ lên một tấm vải trắng được đặt ở chính giữa gian phòng, với bức tường sau lưng là bức di ảnh của Vương Thì Vinh.
Cô dù không có bất kì biểu hiện gì, nhưng Vương Nhã Nhã ở bên cạnh đã không nhịn được phỉ nhổ.
“Ảnh có phải là làm lớn quá rồi không? Dù không có ý chê bai hay mất lịch sự, nhưng tôi nhìn có hơi ngứa tay chân.”
“Đây là đám tang của người ta, nhịn chút đi. Dù sao ông ta cũng là anh trai ruột của cô đấy.” Hiểu Phù nhỏ tiếng nhắc nhở, nhưng trong mắt lại đùa cợt chung với Cô.
“Hồi nhỏ anh ta từng đánh chị, còn hại chị bị người ta hãm hại, vì hổ thẹn với bố mẹ mà ra nước ngoài sống. Tư cách làm anh của hắn từ lâu đã không còn, việc gì phải giữ phép tắc chứ?”
Thời thanh xuân, Vương Nhã Nhã đã từng là một cô gái dịu dàng và thuỳ mị, Cô được Vương lão đại hết mực cưng yêu và dành cho mọi sự chiều chuộng, giao cho quản lí một số lượng cổ phần không nhỏ.
Vương Thì Vinh vì ghen tức nên cho người đi làm nhục Vương Nhã Nhã. Vì không thể chịu được sự nhục mạ, Cô đã xin trả lại toàn bộ cổ phần cho Vương gia rồi biệt tăm một khoảng thời gian.
Sau đó nhiều năm, Vương Nhã Nhã bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2497088/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.