“Cậu thức rồi à ? Sao hôm nay cậu thức sớm thế ?” Vừa thức dậy Vi đã thấy Vũ đứng trong bếp làm bữa sáng
“Ừm… thì tại đột nhiên tớ muốn thức sớm ấy mà...” nói đúng hơn là khôngthể ngủ thêm được nữa, rõ ràng là tối hôm qua Vũ không hề chợp mắt… “Cậu đi rửa mặt đi rồi ra ăn sáng, tớ nấu xong rồi này !”
“Ừm…” Đột nhiên Vi nhớ đến nụ hôn hôm trước nên lại bắt đầu cảm thấy ngượng ngùng “tớ… tớ đi ngay đây !”
“Vi này…”
“Sao ?”
“Về nụ hôn hôm trước… tớ xin lỗi… cậu quên đi nhé… tớ… tớ không có ý gìcả… tóm lại là cậu coi như không có việc gì xảy ra được không ?” Vũ ngập ngừng
“Cậu đùa à ? Làm sao mà tớ quên được chứ khi mà bây giờ trong đầu tớ vàcả trong tim tớ nữa đều đầy ấp hình ảnh của cậu cả rồi. Cậu biểu tớ làmsao quên đây chứ ?” Thật sự Vi đã rất muốn hét vào mặt Vũ như thế… nhưng rồi Vi chợt nghĩ... hành động của Vũ phải chăng chỉ là do nhất thờibồng bột ? Sau đó lại cảm thấy hối hận nên Vũ mới bảo Vi phải quên đinhư thế… nếu giờ nói ra tình cảm của Vi ngay lúc này chẳng phải sẽ trởthành gánh nặng cho Vũ à ?
Vi cố gắng gượng cười rồi quay lưng lại với Vũ “Không cần cậu nói… tớcũng đã quên từ lâu rồi… chỉ là 1 nụ hôn thôi mà… cậu không cần phải đểtâm nhiều thế !” Nói rồi Vi vội đi vào phòng, cố gắng ngăn cho dòng nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thich-phu-nu-nhung-anh-yeu-em-co-be-a/2466542/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.