“Tới rồi nè !”
“Oaaaaa…. Đẹp thiệt đó ! Đứng từ xa nhìn đã rất đẹp rồi, giờ đến gần lại càng đẹp hơn, hùng vĩ quá đi mất !” Mắt Vi long lanh như được nhìn thấy đá quý
“Này ! Cậu nhanh xuống đây đi, nước mát lắm !” Thiên Vũ đứng dưới suối vẫy tay gọi
“Ừm tớ xuống liền, mà sao… cậu lại cởi áo ra vậy ?” Vi hơi ngượng ngùng
“Xuống suối thì phải cởi áo ra chứ, lỡ như bị ướt mặc về sẽ bị cảm lạnh đấy. Cậu cũng nên cởi ra thì hơn !” Vũ cười gian
“Hứ… cậu…cậu từ khi nào mà lại ăn nói nham nhở như vậy hả ? Với lại mình chỉ bắt cá thôi mà chứ đâu có tắm suối đâu, chỉ cần cẩn thận 1 chút làkhông bị ướt chứ gì !”
“Để xem nhé !” Vũ nhúng vai
“Giờ cậu chỉ tớ bắt cá đi !” Vi phấn khởi ra mặt
“Ừm đơn giản lắm ! Chỉ cần cậu đứng yên bất động một lát sẽ có cá bơiđến gần cậu, đến lúc đó nhanh tay bắt lấy nó thôi, à mà nhớ quy tắc khúc xạ ánh sáng đấy nhá”
“Tức là sao ?” Vi tròn mắt
“Lúc trước cậu mua bằng tốt nghiệp phổ thông hay sao vậy ?” Vũ lại giở giọng trêu chọc
“Ừm đúng rồi đó, lúc đó tớ với cậu cùng đi mua mà, cậu không nhớ sao ?”Vi cũng không chịu thua kém “Mà cậu nói nhanh đi ! Quy tắc khúc xạ ánhsáng tức là sao ?”
“Tức là cậu thấy con cá dưới nước ở vị trí đó nhưng thật ra nó khôngphải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thich-phu-nu-nhung-anh-yeu-em-co-be-a/2466529/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.