"Anh ấy gọi người B bên cạnh là học trưởng... Nhưng tôi chưa từng thấy bao giờ..."
"Quan trọng là B với B luôn là sự kết hợp đúng đắn..."
"Suỵt! Đừng nói đến chuyện này."
Quả nhiên lời kia vừa ra uy áp trong căn-tin lại bốc lên nữa. Mặc dù nó không đến mức là giận chó đánh mèo, đám O chỉ thấy hơi tức ngực, mặt mày trắng bệnh, còn đám A thì tệ hơn, nhiều người đã ngừng lại động tác ăn, cật lực không để mình mất mặt thất thố trước bao người. Trong lòng lại khó nói không oán hận cái tên điên nào dám ngang nhiên phạm luật như vậy trong trường. Mặc dù sự đối đầu giữa các A là chuyện thường ở huyện, luật gì cũng chẳng trói chân nổi họ. Nhưng khi có chuyện khó chịu họ vẫn đem nó ra để nói.
Chỉ là khổ nổi đối phương mạnh quá, họ chỉ dám nói ở trong lòng cùng cam chịu chứ nào dám mở miệng.
BB là sự kết hợp đúng đắn... Hừ!
Tề Giản cười lạnh trong lòng một tiếng. Sau đó trong lúc lửa giận bốc lên tận đỉnh đầu hắn cứ thế ở trước mặt một đám người làm ra hành động không thể tin nổi.
"Ở đây dính cơm rồi." Nói xong hắn liền chồm người tới.
"A..."
Thanh Đường chỉ kịp theo bản năng ngẩng đầu đã bị người nắm cằm hôn lên.
Anh gần như ngay lập tức đờ ra.
Người xung quanh cũng chẳng khác anh là mấy.
Còn đương sự sau khi làm chuyện xấu lại thong dong rời đi vẫn có thể nói lời mập mờ gợi tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/2743074/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.