" Đến là có việc gì ? " Lương Thành ung dung ngồi xuống ghế nhìn Hạo Thần rồi hỏi . - " Con bé đâu ? "
- " Bé nào ? " Lương Thành hiểu đấy nhưng cố giả vờ .
Lương Thành đang cảm thấy rất giận , anh biết Hạo Thần trong hắc đạo nhưng làm gì đi chăng nữa cũng phải có năng lực bảo Khinh Vũ , một cô gái nhỏ yếu ớt như thế này mà bị đám người kia lôi lôi kéo kéo thật quá đang thương . Anh rất xót cho Khinh Vũ .
- " Đừng giả vờ nữa , tôi biết con bé ở đây ! " Hạo Thần lạnh lùng nói .
- " Tôi thích Khinh Vũ , vậy nên tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt . Còn cậu chỉ là một người chú vậy nên hãy ra dáng một người chú , đừng có đi quá giới hạn . Tiễn khách "
Nói xong Lương Thành quay đầu rời đi mặc cho Hạo Thần tức tối . Lên đến phòng nhìn thấy Khinh Vũ đang đứng nhìn ra cửa sổ , xem ra đã tĩnh dậy rồi . Chỉnh giọng một chút rồi gọi .
- " Khinh Vũ "
- " Lương Tổng , Hạo Thần....chú ấy đi chưa ? " Cô ban nãy đã tĩnh dậy và cũng nghe được cuộc đối thoại của hai người đàn ông này .
- " Đi rồi " Anh nhàn nhạt đáp lời cô .
- " Cảm ơn anh đã cứu tôi , Lương Tổng " Cô chân thành nhìn ân nhân của mình .
- " Không có gì vì...chúng ta...là bạn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-muon-lam-chu-cua-em-nua/2502911/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.