Hạo Thần ngồi trong phòng làm việc một mình , anh cứ ngồi thẩn thờ một chỗ . Nhìn đồng hồ cũng đã gần 6h , anh liền đứng dậy lấy chiếc áo vest trên ghế rồi đi khỏi . Lâm Vĩ Quân nhìn thấy Đông Phương Hạo Thần anh liền hỏi .
\- " Boss anh định đi đâu à ? "
\- " Nghĩ sớm , cậu ở làm lại nốt phần còn lại giúp tôi " Nói xong Hạo Thần đi mất .
Lâm Vĩ Quân ngơ ngác nhìn tgeo bóng lưng của Hạo Thần anh thầm than thở . Công việc đã nhiều lại còn giao thêm phần của Hạo Thần cho anh , chắc hôm nay lại phải thâu đêm để tăng ca nữa rồi . Lâm Vĩ Quân không phải ngườ làm biến chỉ là so với việc làm bằng đầu óc thì anh thấy đi giết người còn sướng hơn .
( Vì sao lại nói câu giết người còn sướng hơn thì phần sau sẽ có giải đáp nhé ! )
Chung Cư Hàn Yên .
Khinh Vũ lúc này vừa tắm xong , cô gội đầu nên tóc vẫn còn ướt . Ngồi trên bàn trang điểm cô xấy nhẹ mái tóc lúc này nghe tiếng chuông cửa , không biết ai cô vội đứng lên rồi ra cửa . Lúc này nhìn thấy Hạo Thần mà màn hình cảm ứng cô nhanh chóng mở cửa cho Hạo Thần .
\- " Chú...sao chú lại đến đây ? "
\- " Đến xem thử cháu sống như thế nào , có quen không ? "
\- " À
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-muon-lam-chu-cua-em-nua/2502856/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.