Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Khinh Vũ nhìn sắc mặt của bà ta khá chua ngoa , biết được là người của mụ Cao Nhu Nhược nên Khinh Vũ đã nhân tiện dằn mặt nhẹ Dì Mai kia . Cô ãm đạm dựa lưng vào ghế , chân bắt chéo lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn bà ta .

\- " Bà làm ở đây bao nhiêu năm rồi ? "

\- " 20 năm " Bà ta trả lời thẳng thắng không chút suy nghĩ hay e dè nào với cô gái trước mặt cả .

\- " Cũng lâu nhỉ ? "

\- " Thì sao ? " Lý Mai lúc này có vẻ hết kiên nhẫn hỏi ngược lại cô .

\- " Ở đây làm việc 20 năm thì chắc hẳn bà cũng biết rõ quy cũ , biết ai là chủ ai là tớ . Bà nên biết rõ cách xưng hô của mình với chủ chứ ? Ăn nói không chút kiên dè...bà nghĩ tôi sẽ sợ bà sao ? "

Nói đến đây , cô ngồi thẳng dậy rồi đi đến gần bà ta khoay tay sau đó nở một nụ cười quỷ dị .

\- " Tôi ! Là đại tiểu thư của Thượng Quan Gia , bà ăn nói kiểu như thế với tôi .Chê cuộc sống mình quá nhạt nhẽo à ? Có muốn tôi giúp cuộc sống của bà có phần thú vị hơn không ? Hửm "

Lý Mai lúc này đã có sự lo lắng hoản sợ , bà ta không ngờ những câu nói đầy sự hăm he tàn nhẫn này lại phát ra từ miện của Khinh Vũ . Mồ hôi đã bắt đầu chảy trên trán , đưa tay lau nhẹ sau đó thu hồi những ánh mắt sấc sược kia lại .

\- " Cô...cô đừng có mà hăm dọa tôi "

\- " No no no ! Đây không phải hăm dọa , mà là sự thật . Tôi biết bà là con chó của ai vậy nên về nói lại với chủ hãy cẩn thận đi . Tôi sẽ để ý đến bà ta đó " .

Nghe xong , bà ta liền quay đầu đi mất .

Sau khi thấy cánh cửa được đóng sầm lại thì cô liền thở phào một cách nhẹ nhõm . Nhanh chóng ngồi xuống ghế , lau nhẹ giọt mồ hôi trên tráng . Dùng tay phẩy phẩy tạo một chút gió nhẹ , miệng thì nói .

\- " Má ơi sợ chết được . May mà phản ứng kịp thời , giỏi lắm Khinh Vũ , làm tốt lắm "

Thật ra lúc nói chuyện Khinh Vũ thật sự lo lắng sợ mình sẽ không cải lại bà ta , cô hồi hợp nhưng vẫn phải cứng rắng tỏ ra oai phong và quyền lực . Cô nghĩ sau này phải tập luyện nhiều hơn , nếu không sau này sẽ không dễ dàng gì . Giả vờ cùng thật quá mất sức nên thời gian này phải nghĩ cách đổi phòng mới được .

Ngồi một lúc thì Khinh Vũ đứng lên đi xem xung quanh phòng có những gì , nội thất bênh trong thì cũng được gọi là đầy đủ nhưng vẫn còn rất nhỏ , ngoài tủ quần áo chất cả đống cùng những hộp trang sức kim cương đắc tiền kia thì phòng cũng chẳng có gì đặc biệt . Khinh Vũ chọn một bộ đồ rồi mau chóng đi tắm .

 

Phòng của Cao Nhu Nhược .

\- " Mẹ , ba về rồi . Anh Hạo Thần cũng đến "

Thượng Quan Giai Nhi tỏ ra vẻ thẹn thùng khi nhắc đến tên của Đông Phương Hạo Thần , cô ta vừa xoa bóp vai cho mẹ vừa nói .

\- " Mẹ biết rồi , con đấy phải e dè dịu dàng để tạo ấn tượng tốt với cậu ta . Có biết chưa ? "

\- " Vâng con biết rồi ạ "

Lúc này bênh ngoài cánh của vang lên tiếng gõ cửa cùng với một giọng nói truyền vào .

" Cốc Cốc "

\- " Cao phu nhân ! "

Nghe giọng nói đoán được là ai nên bà ta đã cho vào .

\- " Sao đấy , có chuyện gì ? " Cao Nhu Nhược nhìn Lý Mai .

\- " Khi nãy tôi đưa đồ lên phòng giúp cô ta , cô ta đã nói nhiều lời rất khó nghe và đầy rẫy sự hăm dọa . Tôi cảm nhận được sự khác lạ , sự lạnh lùng khó gần đến không thể tưởng tượng được phát ra từ Thượng Quan Khinh Vũ . "

\- " Ha...Cô ta chỉ cố tỏ vẻ thôi , cố tỏ ra mình mạnh mẽ . Để xem con nhỏ đó hóng hách được bao lâu ? "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.