Sau khi trở về, Nguyễn Viên rất bận rộn, học kỳ này cô có quá nhiều lớp, ngoại trừ những môn bắt buộc phải có mặt thì còn những môn học tự chọn đều phải đi học đầy đủ.
Lúc ở thành phố S rêu rao khắp nơi thì lúc về thành phố C lại trái ngược, Nguyễn Viên tặng đồng hồ cho Tiết Linh Quân. Cô ấy rất vui, ôm Nguyễn Viên nhảy nhót liên tục lại còn đòi hôn cô nữa.
Nguyễn Viên chưa kịp nói cảm ơn Tiết Linh Quân, đối với những chuyện Tiết Linh Quân đã giúp cô thì chiếc đồng hồ này làm sao so sánh được.
Tiết Linh Quân biết tin Thẩm Dục bị thương thì vô cùng quan tâm. Nguyễn Viên nói anh không sao, cô cũng hy vọng cô ấy không tiết lộ chuyện hai người đang hẹn hò cho các bạn học biết. Tiết Linh Quân nói biết rồi, còn hứa sẽ giúp Nguyễn Viên bảo vệ bí mật này thật cẩn thận.
Lúc này Nguyễn Viên mới yên tâm, cô chỉ muốn một cuộc sống bình lặng, ổn định học hành để ra trường, thuận lợi tốt nghiệp.
Thật ra, ngoại trừ lúc ở cùng Thẩm Dục thì cô cũng không thấy khác lúc trước là bao nhiêu, chỉ thêm việc phải qua nhà anh nấu cơm, còn lại đi học thì vẫn đi, làm bài tập thì vẫn làm, chơi game vẫn chơi.
Thẩm Dục rất thích ôm Nguyễn Viên, nhìn cô chơi game và ngửi mùi hương trên người cô.
Sau khi anh theo đuổi được cô, anh càng thêm quý trọng, dù sao anh cũng rất vất vả mới nhận được lời đồng ý từ cô, làm sao có thể đối xử vô tâm với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-can-bua-xanh-anh-chi-can-em/525887/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.