Nguyễn Viên chưa bao giờ nghĩ rằng Thẩm Dục sẽ xuất hiện tại nơi này. Cô ngây người khi nhìn thấy anh.
Tại sao anh ấy lại xuất hiện ở đây?
Lần trước cô gặp Thẩm Dục ở siêu thị nhưng dựa theo tình hình bây giờ, có lẽ anh ấy ở chung một tiểu khu với cô.
Nguyễn Viên không trả lời anh, nhưng nhìn cột khói đen đang bốc cháy ở tòa nhà, anh nhíu mày, đã biết chuyện gì đang xảy ra.
“Là nhà em sao?” Thẩm Dục nhìn áo quần trên người Nguyễn Viên quá mỏng, từ trong ba lô, anh lấy ra một cái áo đưa cho cô: “ Em mặc áo trước đi, nếu không sẽ bị cảm lạnh”.
Nguyễn Viên ngẩn người, nhận áo sơ mi đen từ tay Thẩm Dục, giật mình phục hồi tinh thần trả lời anh: “Không phải nhà em, nhà em ở tầng tám còn cháy ở tầng sáu. Cảm ơn anh”.
Tiếng còi hú của xe chữa cháy vang lên rất chói tai, giống như xuyên qua bầu trời đêm vậy. Người đứng ở dưới đất từ từ tản ra xung quanh.
Nguyễn Viên mặc áo của Thẩm Dục, rất may là áo sơ mi dài ngang gối, cũng coi như tạm ổn.
Ngu Hạm đứng một bên nhìn hai người, mất một lúc mới nói: “Có phải là đại thần Thẩm Dục không?”
Nói đúng hơn thì Ngu Hạm là fans hâm mộ của Thẩm Dục. Cô thích đánh LOL (1),vì thế cô cũng quan tâm rất nhiều đến game này. Cô không mấy quan tâm đến tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng Thẩm Dục thì khác, cô thật sự rất ngưỡng mộ anh.
Ngoại trừ lối đánh mạnh mẽ, điều khiến anh nổi bật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-can-bua-xanh-anh-chi-can-em/525858/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.