Học kỳ này của Nguyễn Viên trải qua rất êm đẹp, cô có cảm giác chỉ cần bản thân không thi lại là được. Đến cả chuyện thực tập, Thẩm Dục cũng nói sẽ dùng quan hệ để giúp cô, nên cô hoàn toàn yên tâm, không cần suy nghĩ gì cả.
Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ đông, cô và Thẩm Dục cùng nhau đi xem phim. Lúc về nhà, cô nói với anh chuyện mình phải về thành phố B ăn Tết với gia đình dượng.
Thật ra là đi chơi với Ngu Hạm. Ngu Hạm có một anh trai cùng cha khác mẹ đã ra nước ngoài du học, vốn dĩ Ngu Hạm có thể quấn lấy chú Lục của em ấy, muốn Lục Trường Uyên đưa em ấy đi chơi. Nhưng bây giờ không làm như vậy được, Lục Trường Uyên giống như “vứt bỏ” con bé. Vì thế Ngu Hạm chỉ có thể “than thở, khóc lóc” với cô, mong cô về sớm để đi chơi cùng với em ấy.
Năm ngoái, dượng cũng nhắn cô năm nay qua nhà ông ăn Tết. Cô nghĩ bây giờ về là vừa.
Nguyễn Viên thu dọn đồ đạc để về thành phố B. Cô biết gia đình của Thẩm Dục cũng ở thành phố B nên hỏi anh có muốn về chung không?
Thẩm Dục lại từ chối, tuy anh thích ở bên cạnh cô, nhưng cô phải về nhà dượng. Bây giờ anh về thành phố B thì chưa chắc gặp được cô.
Nguyễn Viên nói dượng của cô sống ở đại viện, đến lúc đó cô và Ngu Hạm chỉ đi chơi với nhau mà thôi.
Thẩm Dục lưu luyến giúp cô thu dọn hành lý, mua vé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-can-bua-xanh-anh-chi-can-em/2034821/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.