Hướng Vãn và Giang Ngư Chu ngủ đến giữa trưa mới rời giường, sau khi rời giường tắm rửa một hồi, hai người đổi quần áo rồi lái xe đến chỗ ba mẹ Giang Ngư Chu ăn cơm trưa.
"Lẽ ra chúng ta nên đến sớm một chút." Lúc lên xe, Hướng Vãn có chút bận tâm nói. Cô dâu mới hẳn là dậy sớm một chút chào hỏi với người lớn mới là lễ phép, nhưng người nào đó tối hôm qua quá vô sỉ, giày vò đến gần như hừng đông mới thu binh, cuối cùng hai người mệt đến cực hạn, ngủ thiếp đi như chết, mới đưa đến tình trạng như vậy.
"Đều tại anh." Hướng Vãn oán trách một câu.
Thái độ Giang Ngư Chu không sao cả, ha ha cười hai tiếng, gật đầu đồng ý, "Ừm, trách anh."
Hướng Vãn thấy anh vẫn còn cười đùa tí tửng, nghiêm mặt nói, "Em nghiêm túc đó, mẹ anh nhất định là ấn tượng không tốt với em, còn ba anh nữa, vốn ông ấy đã có chút ý kiến với em." Mím miệng, "Em không dám đi, làm sao bây giờ?"
"Không sao đâu, có anh ở đây, ông ấy sẽ không ăn em." Giang Ngư Chu bình chân như vại nói, "Nếu ông ấy nhăn mặt với em, anh còn không tới nữa đó, ông ấy nhất định sốt ruột muốn chết."
Hướng Vãn kinh ngạc nhìn anh, "Anh sao có thể đối xử với ba anh như vậy?"
"Đó cũng là không còn cách nào, ai bảo ông ấy đắc tội với vợ của anh chứ."
Hướng Vãn mặc dù không gật bừa với anh, nhưng nghe anh nói như vậy trong lòng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859413/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.