Mười ngày sau, Giang Tâm Duyệt lấy dây chuyền đặt làm về. Về đến nhà, Ôn Hoa Bình và Giang Ninh đều không ở nhà, cuối năm, bà biết Ôn Hoa Bình tương đối bận rộn, chẳng qua Giang Ninh rốt cuộc là đang bận cái gì, trường học đều đã nghỉ. Giang Tâm Duyệt cất dây chuyền vào phòng, ở trên lầu gọi một cú điện thoại cho Giang Ninh.
Đầu bên kia thanh âm ồn ào, có vẻ như rất náo nhiệt, Giang Tâm Duyệt hỏi, "Ninh Ninh con ở đâu?"
Giọng Giang Ninh mang theo men say, "Mẹ quản con ở đâu, các người dù sao đều đã mặc kệ con."
Giang Tâm Duyệt nhíu mày, "Rốt cuộc ở đâu? Mẹ đi đón con."
"Con không quay về." Giang Ninh nói, "Trở về cũng không có người nào để ý con, con ở nhà Nghiên Nghiên, cứ như vậy."
Giang Tâm Duyệt gọi một cú điện thoại cho người bạn Nghiên Nghiên kia của Giang Ninh, đối phương hiển nhiên đang ở cùng với Giang Ninh, hoàn cảnh ồn ào như nhau, có điều sau khi xác định Giang Ninh ở nhà cô bạn kia, Giang Tâm Duyệt đã không còn lo lắng như vậy.
Sau khi xuống lầu, Giang Tâm Duyệt nói cho bảo mẫu, buổi tối làm ít cơm lại.
Ôn Hoa Bình về nhà lúc hơn chín giờ, Giang Tâm Duyệt đã tắm rửa xong, ở đầu giường thưởng thức sợi dây chuyền kia. Thấy ông vào cửa, lập tức nhảy xuống giường đưa cho ông nhìn, "Đây là chuẩn bị cho Hướng Vãn, nhìn đẹp không?"
Mặt mũi Ôn Hoa Bình tràn đầy mệt mỏi, có điều nghe được bà, vẻ mặt vẫn ngưng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859407/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.