Một tát này của Giang Ngư Chu đánh ra lưu loát lại dùng sức, không chỉ thành công hấp dẫn ánh mắt của người xung quanh, đồng thời khiến Giang Ninh xoay người một cái ngã xuống đất.
Giang Ninh sợ hãi cực độ, tựa như ngay cả khóc cũng quên mất, hai mắt hoảng sợ nhìn Giang Ngư Chu, nhìn anh cầm trong tay cái bình nhỏ kia đến gần mình.
Đương nhiên Giang Ngư Chu sẽ không cầm thứ này giội cô ta, anh đi đến trước mặt cô ta, ý giận ngất trời làm cho giọng của anh nghiêm nghị rét lạnh, "Cô càng ngày càng vô pháp vô thiên, tôi trước kia làm sao mắt mù như thế, đem cô trở thành bảo bối mà nuông chiều chứ? Chuyện lần trước tôi và Hướng Vãn đều đã không so đo, lần này, cô chuẩn bị bàn giao với chúng tôi thế nào đây?"
"Cậu nhỏ......" Nước mắt ngang dọc trên mặt Giang Ninh, khuôn mặt trang điểm tinh xảo biến thành một đống mơ hồ, trên mặt còn lưu lại mấy dấu ngón tay của Giang Ngư Chu, da thịt ban đầu bị ngón tay đánh vào đã sưng đỏ lên.
"Đừng có gọi tôi nữa, tôi không phải cậu nhỏ của cô!" Giọng Giang Ngư Chu nặng nề rống một câu.
Giang Ninh cũng không dám nhìn anh một cái nào nữa.
Giang Ngư Chu lấy điện thoại di động ra gọi một cú điện thoại. Ngay cả Hướng Vãn cũng cảm thấy là anh gọi cho người trong nhà, để cho bọn họ tới xem chuyện tốt Giang Ninh làm, nhìn xem cô gái này là một người đáng sợ cỡ nào.
Nhưng cú điện thoại này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859397/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.