"Hướng Vãn, cô thật đúng là lợi hại, thế mà đã vượt tường vào nhà." Giang Ninh đứng trước mặt cô, vẻ mặt u ám trừng cô.
Có đôi khi Hướng Vãn rất khó hiểu cô ta, rõ ràng cô chưa từng đắc tội Giang Ninh, vì sao ánh mắt đối phương nhìn cô luôn luôn có hận ý sâu như vậy?
"Cô có vấn đề gì?" Ngước mắt đón lấy cô ta, khẽ hất cằm lên.
"Cậu nhỏ của tôi chẳng qua là nhất thời hồ đồ bởi kĩ xảo của cô, chờ cậu ấy nghĩ rõ ràng sẽ hối hận thôi, chị Hà mới là người xứng với cậu ấy nhất, hiện tại chị ấy cũng là cổ đông Giang thị, thường xuyên gặp mặt cậu nhỏ tôi, cậu nhỏ sẽ rất nhanh liền có thể biết được cuối cùng ai mới thích hợp với cậu ấy nhất, đến lúc đó xem cô làm sao đắc ý?"
Hướng Vãn nhìn sang một bên, cười lên hai tiếng, "Cô là bất bình thay Hà Vân? Hay là lo lắng cho chính mình?"
Giang Ninh hừ lạnh một tiếng, trả lời nói, "Chuyện cười, tôi có gì để lo lắng?"
"Chuyện cô lo lắng thì nhiều." Hướng Vãn tỉnh táo nói, "Làm mợ cô thì tôi chính là trưởng bối của cô, về sau cô nói chuyện với tôi không thể không biết lớn nhỏ như vậy nữa, nếu không cậu của cô sẽ không vui, ông bà ngoại của cô cũng sẽ cảm thấy cô không hiểu chuyện; còn có, sau này tôi và cậu của cô ở bên nhau, cơ hội để tôi và người nhà cô chung đụng cũng nhiều lên, quan hệ của bọn họ với tôi sẽ còn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859385/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.