Editor: KiL
Trường học chính thức khai giảng vào tháng 9, Hướng Vãn khôi phục lại quy luật sinh hoạt như trước đây, mỗi ngày đi sớm về trễ, hai điểm một đường thẳng, cùng lúc đó đã có một tuần Hướng Vãn không gặp Giang Ngư Chu.
Giang Ngư Chu gọi điện cho cô hai lần, một lần cô từ chối nói trong trường có việc, một lần khác lại nói trong nhà có chuyện, dù sao đều là thoái thác. Dưới cái nhìn của cô, chỉ cần không gặp anh thì cô có thể khắc chế chính mình.
Nhưng Giang Ngư Chu nào phải người dễ bị tống cổ như vậy, cô càng không mong muốn thấy anh, càng nói rõ một số chuyện, anh sao có thể không biết, cho nên tối hôm đó, lúc Hướng Vãn ở nhà xem TV với mẹ thì nhận được điện thoại của anh.
"Thuốc lần trước để chỗ nào nhỉ, em biết không?" Anh ở trong điện thoại hỏi cô.
Hướng Vãn không rõ ràng cho lắm, "Thuốc gì?"
"Chính là thuốc bôi dị ứng lần trước."
"......" Dừng lại một lát, Hướng Vãn nói, "Không phải do anh cất sao?"
"Đúng vậy, nhưng mà tìm không ra." Anh ở bên kia kêu lên một tiếng, không biết đang làm gì.
"Anh lại dị ứng rồi?"
"Ừm, vừa rồi cùng người khác ăn cơm không cẩn thận nên...." Dừng một chút, anh đưa ra yêu cầu, "Em có thể tới một chuyến không?"
Hướng Vãn cầm điện thoại đứng lên, đi ra phía ban công, "Anh tự nghĩ biện pháp đi."
Cự tuyệt rất dứt khoát, nhưng mà Giang Ngư Chu giống như không nghe thấy, "Em qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859324/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.